Tiếng Dân
Vương Đình Huệ muốn làm vua? Lê
Văn Đoành
Gia
phả tộc Vương Đình chép rằng, đời vua Trần Duệ Tôn sinh vua Trần Dực
Tông (1337-1377) không có sữa. Vua đưa bà Phan Vị Ngọc Châu về làm vợ
thứ, nuôi Trần Dực Tông.
Nhưng bà không có con, sau xin về quê sinh sống. Triều đình và nhà vua
xem xét thấy bà có công nuôi con vua khôn lớn nên phong cho bà là Vương
Mẫu, tức mẹ Vua, cấp chiếu chỉ, cho bà có quyền khai dân, lập ấp, lập
đồn điền sinh sống ở những nơi bà đến. Bà đã chọn Nghệ An khai khẩn, con
cháu dòng họ Vương từ đó mà thành.
Từ cậu bé cào nghêu…
Vương Đình Huệ sinh ngày 11/7/1957 tại làng Xuân Lộc, xã Nghi Xuân,
huyện Nghi Lộc, Nghệ An, trong một gia đình có 8 người con, 5 trai 3
gái, Huệ thứ 4. Vương Đình Huệ có anh trai Vương Đình Ngọc, là liệt sĩ
tại chiến trường miền Nam. Bố
là Vương Đình Sâm, trước làm công an xã, sau làm bưu tá đưa thư, rồi đổ
bệnh mất. Mẹ là bà Võ Thị Cầm, công nhân bốc xếp và nội trợ. Chồng mất
sớm, một mình bà Cầm bươn chải nuôi đàn con. Vì thế, tuổi thơ của Huệ
lớn lên trong đói nghèo. Qua báo Tiền Phong,
bà Cầm kể về Huệ như sau:
“Có khi cả năm trời được mỗi một chiếc áo mỏng manh, có hôm đi học về
gặp mưa, Vương Đình Huệ phải cởi ra giặt xong đưa vào bếp lửa hong cho
khô rồi mặc tiếp. Nhiều hôm đi học về, chưa kịp ăn miếng gì cậu bé đã
lao ra biển cào nghêu giúp mẹ bán kiếm tiền nuôi sống gia đình“.
Chuyện Vương Đình Huệ con nhà nghèo học giỏi, thì bạn học lẫn dân làng
cũng xác nhận. Nhưng việc đèn không có dầu, Huệ “bắt
đom đóm bỏ vào quả cà rỗng làm đèn” để học, thì rõ ràng là bọn bồi
bút bịa ra, rồi gán cho lời kể của cụ bà tuổi ngoài 90 như mẹ Vương Đình
Huệ.
…
đến giấc mơ quyền lực
Trong hành trình leo lên những nấc thang quyền lực, có hai cái bóng luôn
theo Vương Đình Huệ. Đó là Nguyễn Sinh Hùng và Trần Bắc Hà. Nguyễn Sinh
Hùng đại diện cho quyền năng đủ rộng và Trần Bắc Hà là hiện thân của kho
tiền khổng lồ, xài không bao giờ cạn. Nếu
không gặp Nguyễn Sinh Hùng, thì Vương Đình Huệ cũng chỉ mãi là anh đảng
uỷ viên, Phó hiệu trưởng Đại học Tài chính-Kế toán Hà Nội. Vốn đàn anh,
cựu sinh viên trường Tài chính, lại là đồng hương xứ Nghệ Tĩnh, nên
Nguyễn Sinh Hùng đã nhận đỡ đầu và dìu dắt Vương Đình Huệ.
Tháng 4/2001, Nguyễn Sinh Hùng tái trúng cử BCH Trung ương khoá IX và
sau đó lên nắm chức Bộ trưởng Bộ Tài chính. Cùng năm, ông kéo Vương Đình
Huệ sang làm Phó Tổng kiểm toán nhà nước. Và cũng chính Nguyễn Sinh Hùng
quy hoạch, giới thiệu Vương Đình Huệ vào Ban Chấp hành Trung ương.
Tháng 4/2006, Nguyễn Sinh Hùng đạt một lúc mấy việc. Bản thân vào Bộ
chính trị, đưa được Vương Đình Huệ vào BCH Trung ương khoá X. Khi Sinh
Hùng được phê chuẩn ghế Phó Thủ tướng thường trực, ông đặt đặt Huệ ngồi
lên ghế Tổng Kiểm toán Nhà nước.
Vương Đình Huệ tháp tùng Nguyễn Sinh Hùng và phu nhân Lê Thị Mai Hương
trong một chuyến công du. Nguồn: Chân dung quyền lực
Tháng 1/2011, Nguyễn Sinh Hùng tái trúng cử Bộ Chính trị khoá XI, lọt
vào “tứ trụ”. Thay ông Nguyễn Phú Trọng ở vị trí Chủ tịch Quốc hội, đối
với Nguyễn Sinh Hùng đã là tột đỉnh vinh hoa. Tất nhiên ông sắp đặt cho
Huệ ngồi vào chiếc ghế hái ra tiền mà mình đã leo lên cách đây đúng mười
năm: Bộ trưởng Bộ Tài chính, kiêm Chủ tịch Hội đồng quản lý Bảo hiểm xã
hội Việt Nam, Chủ tịch Hội đồng thành viên Tổng Công ty Đầu tư và Kinh
doanh vốn Nhà nước. Chân
ướt chân ráo về Bộ Tài chính chưa được bao lâu, Vương Đình Huệ đã bắt
đầu “xưng hùng”. Tại buổi hội thảo về “Điều hành giá xăng dầu theo cơ
chế thị trường” do Bộ Tài chính chủ trì hôm 20/9/2011, đã biến thành
cuộc “cãi lộn” gay gắt giữa Vương Đình Huệ và Thứ trưởng Bộ Công thương
Nguyễn Cẩm Tú, trước sự chứng kiến của các chuyên gia đầu ngành và báo
chí. Ông
Tú cho rằng Bộ Tài chính bắt ép các doanh nghiệp xăng dầu, truy thuế và
điều hành giá xăng càng lúc càng rối, khiến doanh nghiệp lỗ nặng.
Ông Tú nói như mắng: “Chúng ta đang điều hành giá xăng theo kiểu
‘sống chết mặc bay’, dùng tay chân thay cho cái đầu. Vì vậy mà lãnh đạo
cấp cao chửi, báo chí chửi, làm đúng cũng bị chửi và dân thì coi như tội
đồ“.
Vương Đình Huệ bình thản, cho rằng doanh nghiệp nào không kinh doanh
được thì nghỉ. Rằng mọi quyết định, Vương Đình Huệ đều căn cứ vào đúng
quy định của luật, diễn biến thực tế của thị trường, không vì động cơ
chính trị. Ai
cũng biết rằng, thời điểm này kinh doanh xăng dầu luôn là sân sau và
“hầu bao” của Ba Dũng lẫn Nguyễn Sinh Hùng. Em ruột Nguyễn Sinh Hùng là
Nguyễn Sinh Khang được Ba Dũng bố trí ghế Phó Tổng giám đốc Tập đoàn Dầu
khí Quốc gia.
Tháng 2/2012, Vương Đình Huệ “chạm” với Bộ Công thương lần nữa. Huệ bị
cho là xử ép Tập đoàn điện lực Việt Nam (EVN), khi yêu cầu EVN cắt giảm
chi tiêu, phải tiết kiệm cho được 1800 tỷ đồng.
Chính trường đồn đoán, Vương Đình Huệ đã lơ “thầy” Nguyễn Sinh Hùng,
cùng với Nguyễn Bá Thanh đầu quân phe hai ông Trọng-Sang. Vì xem ra
“cửa” hai ông Trọng-Sang tiền đồ có vẻ xán lạn hơn. Trong khi, với nhiệm
kỳ hai trong vai trò thủ tướng, nhóm lợi ích của phe Ba Dũng “ăn không
chừa bất cứ thứ gì” đang bị số đông trong đảng công kích dữ dội và dư
luận xã hội cũng phẫn nộ không kém. Khi đặt “cửa”, Nguyễn Bá Thanh có cơ hội bảo đảm thay Nguyễn Tấn Dũng làm Thủ tướng và Vương Đình Huệ được hứa hẹn vào đến “tứ trụ”. Giọt
nước bắt đầu tràn ly. Tại hai hội nghị Trung ương 5 và 6 khoá XI, phe
ông Trọng-Sang yêu cầu tái lập Ban Nội chính và Ban Kinh tế Trung ương,
nhằm khống chế sự lộng quyền của phe Ba Dũng. Đúng
lúc Nguyễn Tấn Dũng muốn “nhổ cái gai”, bèn đẩy Vương Đình Huệ sang Ban
Kinh tế trung ương, với Quyết định số 656-QĐNS/TW của Bộ Chính trị, ngày
28/12/2012. Như vậy, chỉ hơn một năm với vai trò Bộ trưởng Tài chính,
Vương Đình Huệ đã phải khăn gói dời gót. Người được điền vào thay Huệ
nắm Bộ Tài chính là quan chức có khuôn mặt bặm trợn, đệ tử của Trần Đại
Quang, Tổng kiểm toán nhà nước Đinh Tiến Dũng.
Tháng 5/2013, tại Hội nghị Trung ương 7 khoá XI, Tổng Bí thư Nguyễn Phú
Trọng ủng hộ Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ, đang là các trưởng ban
Ban Nội chính và Ban Kinh tế Trung ương, ứng cử vào hai vị trí trong Bộ
Chính trị. Nhưng BCH Trung ương đã không bầu cho Thanh và Huệ, ngược
lại, lá phiếu họ dành cho Nguyễn Thị Kim Ngân và Nguyễn Thiện Nhân. Dư
luận bàn tán sôi nổi, những đồn đoán không phải không có căn cứ, khi cho
rằng vì bị Vương Đình Huệ “phản phé” nên Nguyễn Sinh Hùng đã liên thủ
với phe Nguyễn Tấn Dũng, ngăn không cho Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình
Huệ đủ phiếu bổ sung vào Bộ Chính trị. Sau
thất bại ê chề tại Hội nghị Trung ương 7, một năm sau Nguyễn Bá Thanh
lâm bệnh nặng và qua đời tháng 2/2015. Phần mình, Trưởng ban kinh tế
Vương Đình Huệ nhận thức rõ, để có đa số phiếu ở BCH Trung ương, điều
quan trọng nhất là tiền. Người mà Huệ thấy dễ chơi nhất, tiền nhiều
nhất, không ai khác là… Trần Bắc Hà.
Phe nhóm chính trị Trần
Bắc Hà vốn là cựu sinh viên ĐH Tài chính. Khi Vương Đình Huệ chỉ là anh
giảng viên, thì Trần Bắc Hà đã là Phó Tổng giám đốc BIDV, một ngân hàng
quốc doanh đầy quyền lực. Lúc Nguyễn Sinh Hùng kéo Huệ về Kiểm toán Nhà
nước, Bắc Hà đã là Tổng giám đốc BIDV và là đệ tử ruột của Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng. Vì
vậy, nói về thế lực, Bắc Hà trội hơn Đình Huệ nhiều phần, cho dù Huệ là
Uỷ viên Trung ương khoá X. Nhưng cả hai chơi với nhau từ khi Huệ được bổ
nhiệm Tổng Kiểm toán Nhà nước. Đầu
năm 2011, sau khi Vương Đình Huệ tái trúng cử Ủy viên Trung ương khoá
XI, Trần Bắc Hà là người tư vấn cho Huệ ứng cử Đại biểu Quốc hội khoá
13, đơn vị Bình Định. Tại đây, Bắc Hà tác động để Huệ được xếp vào Tổ
bầu cử số 1, gồm các huyện Tuy Phước, Vân Canh, Tây Sơn, Vĩnh Thạnh và
TP Qui Nhơn. Và số phiếu thắng cử cũng rất đẹp, xấp xỉ 70%, không nhiều
nhưng đủ để áp đảo. Vậy
là lần đầu tiên trong đời, cậu bé cào nghêu năm nào, giờ đây vừa “khoác
chiếc áo” Bộ trưởng, vừa đĩnh đạc ngẩng cao đầu sải bước vào Hội trường
Ba Đình.
Những lần tiếp xúc cử tri, Vương Đình Huệ luôn yêu cầu thuộc hạ chuẩn bị
quà tặng, không phải ghi Ủy viên Trung ương hay Trưởng ban kinh tế gì
lên đó, chỉ cần ghi “Giáo sư – Tiến sĩ tặng” là được. Hoá ra, Huệ muốn
thiên hạ biết mình khác với đám đại quan xôi thịt, học hành không ra gì,
nhưng không thiếu bất kỳ bằng cấp nào.
Vì
trong nhà nước cộng sản luôn có ba loại quan chức ở thượng tầng: –
Nhóm “miền Bắc có lý luận” giáo điều, ôm khư khư học thuyết Mác – Lê và
định hướng XHCN. –
Nhóm con ông cháu cha được quy hoạch nguồn, chủ yếu mua bằng cấp, học vị
từ các nước XHCN Đông Âu cũ. –
Nhóm xuất thân là học sinh miền Nam, học 4 năm 10 lớp rồi tuyển thẳng
đại học, hoặc từ trong rừng về học bổ túc văn hoá để biết đọc viết, rồi
“chuyên tu, tại chức” cho có tấm bằng Luật để lấy tiếp Cao cấp chính
trị. Một số nữa thì học liên danh, liên kết từ các trường đại học “ma”. Đó
cũng là lý do,
Dương Trung Quốc đã phát biểu “nịnh” Vương Đình Huệ với báo chí năm
2016: “Lâu lắm rồi chúng ta mới có được một Phó Thủ tướng là một nhà
khoa học, nhà kinh tế am hiểu thực tiễn”
Chính trường Việt Nam kỳ lạ, thời thế không tạo anh hùng, mà thể chế
cộng sản sẽ tạo nên những anh hùng. Cứ chọn “minh chủ” mà theo, “minh
chủ” thắng, ta thành đạt, “minh chủ bại” ta xộ khám. Ngay
từ tháng 11/2010, trước thềm đại hội XI của đảng, đại biểu quốc hội
Nguyễn Minh Thuyết, thuộc phe Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng, đã
“đánh phủ đầu” Nguyễn Tấn Dũng ngay trong phiên họp Quốc hội qua “đề
nghị Ủy ban Thường vụ Quốc hội thành lập ủy ban lâm thời điều tra trách
nhiệm của các thành viên Chính phủ trong vụ Vinashin thua lỗ hơn 100.000
tỷ, tạm đình chỉ chức vụ của các vị cần được điều tra“. Và “bỏ phiếu tín
nhiệm Thủ tướng và một số thành viên Chính phủ có liên quan“. Vì
vậy, cho dù Ba Dũng ở lại Trung ương khoá XI, giữ được ghế Thủ tướng
nhiệm kỳ hai, nhưng Huệ thấy rõ, đế chế Nguyễn Tấn Dũng sắp tàn.
Vương Đình Huệ làm Trưởng ban kinh tế, quay lưng với Nguyễn Sinh Hùng,
theo phò Nguyễn Phú Trọng. Trần Bắc Hà, chủ tịch Hội đồng quản trị BIDV
tuy là trùm tài phiệt, nhưng xác định “Trung thần bất sự nhị quân”. Bắc
Hà không thể thờ hai vua, đi với Ba Dũng xem như đã cưỡi lưng cọp rồi,
không xuống được. Việc
giúp Huệ vào Quốc hội thì được, còn phản Ba Dũng để đưa Huệ vào Bộ Chính
trị thời điểm tháng 5/2013, thì Trần Bắc Hà lắc đầu. Vì
cả tin ông Trọng, được đích thân Tổng bí thư đảm bảo, nên Huệ đã sốc khi
bị rớt Bộ chính trị tại Hội nghị Trung ương 7. Tìm đến Trần Bắc Hà, ông
Trưởng ban kinh tế Trung ương được an ủi phần nào, dần lấy lại niềm tin,
chờ cơ hội khác.
Tháng 5/2015, Trịnh Văn Quyết làm lễ khởi công Dự án quần thể sân golf,
resort, biệt thự nghỉ dưỡng và giải trí cao cấp FLC Quy Nhơn. BIDV của
Trần Bắc Hà tài trợ 70% vốn cho dự án, tức 3.500 tỷ đồng. Tất nhiên,
Vương Đình Huệ phải có mặt, bởi Tập đoàn FLC là “sân sau” của các tướng
lĩnh quân đội và cổ phần của con trai ông Lê Khả Phiêu.
Từ trái qua: Trần Bắc Hà, Vương Đình Huệ, Trịnh Văn Quyết trong lễ khởi
công của FLC. Nguồn: VTC Giữa
năm 2015, cuộc chạy đua vào đại hội XII, sẽ khai mạc vào tháng 1/2016 đã
vào giai đoạn quyết định. Các phe tung ra tất cả các “bí kíp” để đè bẹp
đối thủ. Phe Nguyễn Tấn Dũng bị phe hai ông Trọng – Sang tấn công liên
hoàn. Dưới sự trợ giúp của Tô Huy Rứa, người của phe ông Trọng – Sang đã
“lót ổ” hầu hết các tỉnh thành, dưới chiêu bài bổ nhiệm, chỉ định và
luân chuyển cán bộ.
Vương Đình Huệ được Trần Bắc Hà cho biết, Nguyễn Tấn Dũng đã không còn
chiếm thế thượng phong ở Bộ Chính trị, đồng nghĩa với không còn đa số
phiếu, theo quy chế của QĐ244, sẽ phải dừng cuộc chơi, rút lui khỏi
chính trường. Ngày
27/9/2015 quê nhà Hoài Ân đã tổ chức Lễ công bố Quyết định số
2594/QĐ-UBND của UBND tỉnh Bình Định về việc đặt tên 8 tuyến đường.
Trong đó có một tuyến sẽ mang tên liệt sĩ Trần Đình Châu, bố ruột Trần
Bắc Hà. Để Bắc Hà vui, Vương Đình Huệ tình nguyện gia nhập đoàn về quê
Bắc Hà dự lễ, cùng với cựu chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, cựu phó thủ
tướng Trương Vĩnh Trọng.
***
Tháng 1/2016, với sự bơm tiền vận động của Bắc Hà, Vương Đình Huệ tái
trúng cử Trung ương và lọt vào Bộ Chính trị khoá XII. Lúc này, Vương
Đình Huệ đã hiện thân một con người khác. Sợ liên luỵ với Trần Bắc Hà,
Vương Đình Huệ ngã sang các tỷ phú gốc Nghệ Tĩnh như Lê Thanh Thản
(Mường Thanh), Phạm Nhật Vượng (Vin Group) và gốc Thanh Hoá như Lê Viết
Lam (Sun Group), Trịnh Văn Quyết (FLC)… Đây
cũng là những tỷ phú tham mưu cho Vương Đình Huệ quên miền đất võ Bình
Định, để về ứng cử đại biểu quốc hội khoá 14 tại Hà Tĩnh. Và cũng nhóm
này, đưa phu nhân ông Huệ là Nguyễn Vân Chi thắng cử tại Nghệ An, cùng
đức lang quân sóng đôi bước vào nghị trường.
Ươm mộng… đế vương Bản
chất “qua cầu rút ván” này Huệ đã có từ lâu. Ngay tại trường ĐH Tài
chính, nơi Huệ từng học tập, giảng dạy, làm quản lý, người ta cũng ta
thán về Huệ. Họ cho rằng, Vương Đình Huệ thông minh, nhưng cơ hội, thiếu
đạo đức. Cũng là cựu sinh viên của trường, nhưng Vũ Văn Ninh, Trần Bắc
Hà, Đinh La Thăng… sống có trước có sau với thầy cô, bạn bè. Họ ân tình
và hào sảng hơn so với Huệ, một kẻ vô ơn, chỉ biết tranh giành ảnh hưởng
để leo cao, chui sâu. Nếu
như ông Nguyễn Phú Trọng luôn giữ hình ảnh lãnh đạo cấp cao như một cụ
ông bình dị, đơn giản, thì ngược lại, Vương Đình Huệ cầu kỳ hơn nhiều.
Cậu bé ngày xưa đã quên nỗi bần hàn cơ cực. Huệ tự hào khi được xem là
một trong những nhà kỹ trị nổi trội nhất Việt Nam đương đại, do có học
hàm giáo sư.
Trước thềm đại hội XIII của Đảng, Vương Đình Huệ được cho là nắm chắc
ghế Thủ tướng. Nhưng cái ghế mà Huệ nhắm đến là ngôi vương, một Tổng bí
thư của nhà nước cộng sản độc tài toàn trị. Hơn
4 năm ngồi ghế Phó thủ tướng, Vương Đình Huệ được phân công nhiệm vụ gần
như quản lý trọn nền kinh tế quốc gia. Nhưng ông ta cảm thấy như thế vẫn
chưa đủ. Thế hệ dám nghĩ, dám làm, tiềm năng như Đinh La Thăng, Hoàng
Trung Hải… đã ngã ngựa, càng thôi thúc hậu duệ “học đèn đom đóm” của
Trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi nung nấu muốn làm vua.
Vương Đình Huệ tại hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện Chương trình MTQG
xây dựng nông thôn mới giai đoạn 2010 – 2020, tổ chức hồi tháng 5/2020 ở
Hà Tĩnh. Nguồn: Báo Hà Tĩnh
Vương Đình Huệ đang ở thế “Thiên thời, địa lợi, nhân hoà”: – Sự
ủng hộ tuyệt đối của ông Nguyễn Phú Trọng. – Sự
giúp sức của các Uỷ viên Trung ương phe Nghệ Tĩnh, dưới sự tham mưu dẫn
dắt của cựu Bộ trưởng Trương Đình Tuyển. –
Liên minh Phạm Minh Chính – Vương Đình Huệ. –
Hàng triệu đảng viên cộng sản ủng hộ những người trẻ tuổi, được đào tạo
bài bản… Việt
Nam, một đất nước bị “lỗi hệ thống”, với một mô hình “không giống ai”,
người dân không có quyền tự do lựa chọn người thật sự tài giỏi ra lãnh
đạo mình. Phe thắng cuộc thích thì cứ cho vào “lò đốt” tất cả những gì
gai mắt, thì việc Vương Đình Huệ nhắm đến ngôi vua, cũng không có gì bất
ngờ. |