Tin Sáng
10/6/1979

 

Sức mạnh của đất

Lữ Phương

 

Trong thn thoi Hy lp có mt v thn không l b bóp chết ch vì đã b đch th nm được nhược đim ca mình, và đó là Ăngtê. Tha kế được sc mnh ca cha là Gaia – thn linh ca Đt – cho nên tt c sc mnh ca Ăngtê cũng là sc mnh ca đt. Chng nào chân còn chm đt thì Ăngtê còn là vô đch, nhưng xa đất ri, Ăngtê không còn mt chút ni lc nào na: Ăngtê b tiêu dit chính là vì l đó.

Nhiu người cng sn rt  hay nhc đến câu chuyn trên đây mi khi có dp nói đến mi quan h ca Đng vi nhân dân. Nhân dân chính là mnh đt màu đã nuôi Đng ln lên, đã cho Đng mi th t nhng lúc Đng còn trong thi kỳ trng nước đến ngày Đng trưởng thành. Nhân dân đã cho Đng thóc go, đã che ch Đng trước s lùng sc ca k thù; và chính nhân dân đã cung cp cho Đng nhng cánh tay, nhng b óc ưu tú nhất đ Đng xây dng đi ngũ cán b ca mình. Nh nhân dân mà t s không Đng ngày càng ln mnh.

S giúp đ ca nhân dân đi vi Đng là s giúp đ không k gi gic, không k đêm ngày, không tính đến mi hy sinh, nguy him. Điu đó không có gì là khó hiu: lý do tn ti ca Đng cũng là vì nhân dân. Đng không có mc đích nào khác hơn là đưa nhân dân ra khỏi cái bóng đêm ca nghèo kh, dt nát, b áp bc bóc lt.  Đng không có tham vng nào khác hơn là tham vọng được thy nhân dân sng được mt cuc đi m no, t do, có nhân phm. Suy nghĩ tng đêm tng ngày ca Đng cũng ch là ni ưu tư về hnh phúc ca nhân dân. Chng nào cuc sng còn có nhng tr thơ nhếc nhác, còn có nhng người già cu bơ cầu bt, chng nào xã hi còn còn có nhng cuc đi cô đơn, tủi nhc, chng y gic ng ca Đng không bao gi yên. S phè phn, h hê không phi là phm cht ca Đng.

Nhân dân đùm bc, tin tưởng Đng bi vì nhân dân cn đến Đng, như kẻ đi thuyn cn đa bàn. Trước khi có Đng, đã có bao tiếng khóc và nhng tiếng thét, nhưng tất c đu ut nghn trong đêm đen. T khi có Đng, tiếng khóc và tiếng thét vn còn, nhưng thêm vào đó đã có niềm hy vng. Đng ra đi t ni kh ca nhân dân, nhưng Đảng không ch dng li đây: Đng  ch cho nhân dân con đường gii phóng. Đng đem đến cho nhân dân đa bàn. Ra đi t lch s đu tranh ca nhng người lao kh, Đng cũng đem đến gii pháp toàn b đ chm dt mi kh đau ca lch s. Đng hình thành t lch s, nhưng Đảng cũng là nhân t ch quan, ch đng đ thúc đy s phát trin ca lch s.

Gia Đng và nhân dân có mi quan h rut rà. Đng là t chc ca nhng người công nhân, nhưng Đảng cũng là ý thc tiên tiến ca c thi đi. Đ gii phóng mình, nhng người công nhân không th không gii phóng toàn xã hi, không th không huy đng sc mnh ca toàn th loài người đau kh. Vì vy nhng người nông dân b tước đot, nhng người trí thc ti cc và tt c nhng ai yêu mên chân lý, khát khao t do cũng đu có th tìm đến Đng. Đng tr thành nim hy vng cho tt c mi người mà đng thi cũng là làn gió khơi lên ngn la chiến đu trong trái tim tt c mi người. Nh vy mà Đng tr thành vô đch. Xa ri nhân dân, như Ăngtê trong thần thoi, Đng s mt hoàn toàn ni lc và s không có lý do gì  đ tn ti na.

K thù ca Đng, sau bao nhiêu tht bi đng cay, đã hiu được ci ngun làm nên sc mnh ca Đng, nên đã tìm mi cách – tinh vi nht, đc đa nht – đ vu khng Đng, đng thi ha hn vi nhân dân nhng chuyn hoang đường, mc đích ch là đ tách ri Đng khi nhân dân. Đế quc M trước đây đã va phát bt mì cho nhân dân va ca cho nhân dân nghe nhng bài ca ci cách và gi đó là “nhng chương trình chinh phục trái tim và khi óc nhân dân”. Ngày bn bành trướng phát xít Bc Kinh, thc cht là bn người coi nhân dân là mt by nô l, nhưng vn đi lt “ch nghĩa xã hi”, đi lt “đng cng sn” đ la phnh nhân dân. Thc cht chúng ch là nhũng bn phn đng, bn chiêu hi.

Nhng người cng sn không bao gi có th đ đánh mt “bu bi” ca mình. Nếu h phi gìn gi s đoàn kết trong Đng “như giữ gìn con ngươi ca mt mình” thì h cũng phi bám cht mt đt như giữ gìn hơi thở ca mình. Không th vin ra bt c lý do nào đ xa ri đt m, mnh đt màu m và thiêng liêng đã đem đến cho nhng người cng sn s sng và sc mnh  không gì lay chuyn được. Ch có tr thành người “thy” ca nhân dân, sau khi đã là người “đy t” ca nhân dân. Tt c mi hành vi đc đoán, coi thường tính mng, tài sn, coi thường nguyn vng chính đáng ca nhân dân đu hoàn toàn xa l vi truyn thng ca Đng.

Nhân dân là ch th ca lch s, Đng là con đường, người t chc. Đng lãnh đo đ nhân dân làm ch. “Đng là ai? Đng là anh, là tôi, là tt c mi người trong chúng ta. Xin Đng đng b chúng tôi đ đi theo con đường đúng nht ca mình. Bi vì không có chúng tôi thì đó s là con đường xu nht”. Nếu tôi nh không lm thì đy chính là mt ý thơ của (kch tác gia cng sn người Đc) Bertolt Bretch.

 

Lữ Phương

Tin sáng, 10/6/1979