THẾ NÀO LÀ “ĐỘT PHÁ VỀ LÝ LUẬNˮ? Suy nghĩ từ ý kiến Tổng bí thư
Nguyễn Phú Trọng Tống Văn Công
Vừa mừng lại lo, không biết khi dùng từ này Tổng bí thư có nghĩ với ý nghĩa như thế không? Rồi lại tự cười mình lo quẫn, ông ấy là giáo sư mà! Biết vậy mà vẫn cứ lo lo, bởi nhớ hồi tháng 7 năm 2010, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong bài viết về phát triển bền vững kinh tế-xã hội đăng trên hầu hết các báo, đã đề cập đến vai trò của văn hóa: “Sự phát triển của một thời đại ở bất kỳ quốc gia nào đều có dấu ấn khai sáng của văn hóa”. Lúc ấy, tôi cũng đã phấn khởi, hy vọng sẽ có một “dấu ấn khai sáng của văn hóa”; nhưng rồi niềm hy vọng teo tóp dần, bởi vì “khai sáng có nghĩa là bắt đầu mở dựng lên (fonder)” (Từ điển Hán-Việt của Đào Duy Anh). Đó là công việc của các hiền triết Pháp thế kỷ 18, xóa bỏ thứ văn hóa nô lệ mở dựng lên văn hóa tự do của Con người viết hoa, không chỉ đóng góp cho người Pháp mà cho cả nhân loại. Các nhà văn hóa Việt Nam chưa được cho phép “mở dựng” thì làm sao dám nói ra ngoài “nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc”? Dịp góp ý văn kiên Đại hội 11, ông Trần Trọng Tân, nguyên Trưởng ban Tư tưởng –Văn hóa Trung ương, một nhân vật được coi là có thẩm quyền của chế độ để bàn về văn hóa đã viết bài phản biện nhẹ nhàng: “Nền văn hóa Việt Nam ở thời nào cũng có tính tiến và bản sắc dân tộc của thời ấy, chứ không phải đến văn hóa xã hội chủ nghĩa mới có tính tiên tiến và bản sắc dân tộc”. Ông đề nghị sửa lại: “Nền văn hóa Việt Nam vì độc lập, tự do, hạnh phúc, vì hòa bình, hữu nghị”.Ý kiến của ông không thấy ai trả lời và nó không để lại chút dấu vết nào trong các văn kiện. Do đó, dù Thủ tướng có ý tốt, muốn đặt văn hóa ở một tầm cao mới, nhưng khổ nỗi không có ai dám làm một việc có tính “mở dựng”, chứ chưa nói là “đột phá” vào một hệ thống giáo điều đang được canh gác hết sức nghiêm mật ở tất cả các cổng ngõ chính trị. Ý kiến chỉ đạo đột phá về lý luận vô cùng quan trọng, vì nó đề cao tự do tư tưởng, đặt một vấn đề ở tầm thời đại của nhân loại văn minh! Từ nay, các nhà lý luận Việt Nam và có thể nói rộng ra là toàn thể nhân dân Việt Nam, sẽ được thực hiện tư tưởng Hồ Chí Minh: “Chế độ ta là chế độ dân chủ, tư tưởng phải được tự do…Đối với mọi vấn đề, mọi người tự do bày tỏ ý kiến của mình, góp phần tìm ra chân lý…Quyền tự do tư tưởng hóa ra là quyền tự do phục tùng chân lý” (Toàn tập, nxb Sự Thật,1987, tập7, trang 482). Nhân dịp này, với tinh thần đột phá về lý luận, tôi muốn nêu lên với Hội đồng Lý luân Trung ương và Bộ chính trị một số vấn đề bị ách tắc lâu nay: I - Tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tư tưởng của Đảng cộng sản Việt Nam. Tại sao Đảng chỉ tổ chức học và làm theo đạo đức mà, không tổ chức học tập và thực hiện tư tưởng Hồ Chí Minh?”. Do đó, nhiều ý kiến quan trọng của Hồ Chí Minh về dân chủ đã không thể thực hiện được. Ví dụ như câu nói vừa trích dẫn ở trên. Nếu quán triệt tư tưởng Hồ Chí Minh thì chúng ta sẽ không còn dị ứng với báo chí tư nhân (giống như ngày xưa dị ứng với kinh tế tư nhân). Bởi vì, trong tác phẩm “Đây công lý của thực dân Pháp ở Đông Dương”, Nguyễn Ái Quốc cho rằng báo chí tự do phải là tờ báo của tư nhân lập ra, “chứ không phải một tờ báo do chính quyền lập ra”. Đến năm 1938, báo Dân Chúng của Đảng cộng sản Việt Nam là tờ báo xé rào, ra báo không xin phép, nhưng đã được chính quyền thực dân Pháp chấp nhận, và sự kiện đó mở đầu cho nền tự do báo chí ở Đông Dương. II - Đề nghị Hội đồng Lý luận Trung ương nghiên cứu những vấn đề sau đây và có kết luận công khai là “có tính đột phá về lý luận”, hay thuộc “hệ tư tưởng phản động” cần phải lên án và bài trừ: 1. Ý kiến của nguyên ủy viên Bộ chính trị, nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An về “lỗi hệ thống là lỗi từ gốc đến ngọn, từ lý thuyết đến mô hình và đã được cuộc sống kiểm nghiệm là chưa phù hợp với thời đại ngày nay. Lâu nay chúng ta thường nói tới cái lỗi của mô hình thôi” ... “Hiến pháp, pháp luật ghi rõ: Nhà nước ta là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, pháp luật là tối thượng. Song trong thực tiễn thì không ít trường hợp chỉ thị, nghị quyết của Đảng mới là tối thượng.”… “Quốc hội là nhánh lập pháp có quyền lực cao nhất, song cũng còn nhiều hình thức, thực chất là Trung ương , Bộ chính trị quyết.”…“Quyền lực nhà nước được phân công ra làm ba nhánh, song lại thống nhất ở nơi Đảng. Vậy Đảng trở thành ông vua tập thể rồi. Không phải dân chủ nữa mà là Đảng chủ rồi. Mô hình của Cộng hòa Xô viết là như vậy”. Phát biểu của đồng chí Nguyễn Văn An trùng hợp với quan điểm của hằng chục nhà lý luận hàng đầu đất nước trong cuộc thảo luận do giáo sư, nguyên Phó Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Trần Phương chủ trì. Chẳng lẽ, chỉ một câu chỉ trích của hai vị Lê Khả Phiêu và Nguyễn Đức Bình cho rằng “Đi ngược lại đường lối chính trị của Đảng” là đủ để xóa bỏ, không cần phải tranh luận, để tìm đến sự “tự do phục tùng chân lý” và “Nghị quyết gì mà dân chúng cho rằng không hợp thì để họ đề nghị sửa chữa” của Hồ Chí Minh? 2. Trước tình hình kinh tế Việt Nam trong tình trạng khó khăn nhất trong 20 năm qua, nhà nghiên cứu kinh tế Lê Đăng Doanh cho rằng cần phải làm cuộc “Đổi mới lần 2” nội dung là cấu trúc lại toàn bộ mô hình phát triển. Nội dung này đã từng được các nhà nghiên cứu Nguyễn Trung, Phạm Chi Lan…đề cập trong nhiều bài viết. Bộ trưởng Kế hoạch-Đầu tư Bùi Quang Vinh cho rằng “nói đổi mới lần 2 thì to tát quá”. Trong khi đó, các nhà nghiên cứu kinh tế nêu ra những việc cấp thiết phải làm là: Cải cách guồng máy nhà nước, gắn liền cải cách các tập đoàn doanh nghiệp nhà nước, cải cách quản lý tài nguyên, đất đai…Nhiều bài viết nêu ra những điều cần phải ngăn chặn như: Liên minh ma quỉ giữa doanh nghiệp nhà nước với ngân hàng và các quan chức; Bốn lĩnh vực tham nhũng là đất đai, ngân sách, doanh ngiệp nhà nước và tổ chức cán bộ.Trong đó khâu tổ chức cán bộ chạy quyền chạy chức là khó trị nhất; Phải ngăn chặn các nhóm lợị ích chạy chính sách… Nghe những điều mà các nhà kinh tế nêu ra, lại thấy “đổi mới lần 2” không thể chỉ là những việc cần làm trong kinh tế mà phải như ông Nguyễn Trung nêu ra trong một bài tâm huyết có tựa đề Trách nhiệm lịch sử: “Yêu cầu Đảng với tính cách là Đảng duy nhất cầm quyền phải đẩy mạnh cải cách chính trị, coi đây là chìa khóa của mọi giải pháp và là tiền đề quyết định chuyển đất nước đi vào một giai đoạn phát triển mới…” Điều mà văn kiện Chiến lược phát triển kinh tế-xã hội 2011-2020 ở Đại hội 11 cũng đã ghi nhận:”Đổi mới chính trị phải đồng bộ với đổi mới kinh tế theo lộ trình thích hợp”…Nay chính là lúc đã chín muồi cho lộ trình này! Và phải chăng tình trạng bi đát về kinh tế có nguyên nhân từ điều Nguyễn văn An đã kết luận: “Lỗi hệ thống”? 3. “Xã hội chủ nghĩa” là một từ úy kỵ, do đó nó chi phối từ tổ chức nhà nước pháp quyền đến kinh tế, xã hội mà ít ai dám yêu cầu bỏ đi.
♦
Đúng như ý kiến của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, “đột phá về lý luận sẽ tạo tiền đề cho sự phát triển thực tiễn” đem lại sinh khí và trí tuệ cho dân tộc.
Tác giả gửi cho viet-studies ngày 24-10-11 |