Đàn Chim Việt Thân Tàu hay thân Mỹ? Thạch Đạt Lang
Một người bạn hỏi tôi: Nghe nói ở Việt Nam bây giờ, trong đảng cộng sản có 2 khuynh hướng, một là thân Tàu hai là thân Mỹ, bạn có tin không? Thiệt tình! Hỏi chi không hỏi, lại hỏi ác vậy? Có hai lý do mà tôi không thể trả lời nổi câu hỏi này: lý do thứ nhất là tôi không ở Việt Nam, thứ hai là tôi không phải là lãnh đạo cao cấp của Đảng Cộng sản. Anh bạn cười hì hì, phán tiếp: Tại thấy bạn hay viết bài cho mấy tờ báo mạng, tưởng bạn rành (sáu câu) nên hỏi chơi, cho biết. Rành thì tôi không rành, có điều cũng biết chút chút vài ba phần trăm, nhờ hay nghe hơi nồi chõ. Thôi thì bạn đã có lòng (ái mộ) muốn biết, tôi cũng ráng trả lời theo sự hiểu biết của mình, còn trúng trật, không chịu trách nhiệm. Trong thời gian vài năm trở lại đây, nhiều người trong nước cho rằng, trong đảng CSVN có hai khuynh hướng đối nhau quyết liệt, còn gọi là hai phe, phe thân Tàu và phe thân Mỹ. Đại diện cho khuynh hướng thân Tàu là Nguyễn Phú Trọng, thân Mỹ là Nguyễn Tấn Dũng. Đồng thời dư luận cũng nói tới chuyện – Theo Mỹ thì còn nước, mất đảng, theo Tàu thì còn đảng, mất nước. Do đó mà trước kỳ đại hội đảng lần thứ 12, không ít người đã hy vọng Nguyễn Tấn Dũng vừa nắm chức chủ tịch nước, vừa đắc cử luôn TBT đảng, nắm quyền hành tuyệt đối trong đảng, để chuyển hướng bắt tay chặt chẽ với Mỹ. Vì vậy sau khi ông Dũng bị bắt buộc về quê làm người tử tế, không ít người thất vọng, cho rằng vì Nguyễn Phú Trọng mà dân tộc Việt Nam mất đi cơ hội thoát Trung. Muốn biết trong nội bộ đảng thật sự có 2 khuynh hướng thân Tàu và thân Mỹ hay không, người ta phải định nghĩa thế nào là thân Tàu, thế nào là thân Mỹ? Từ đó mới có thể đoán biết được ai thân Tàu, ai thân Mỹ qua những chủ trương, hành động, tuyên bố… của họ. Thân Mỹ chưa hẳn là chấp nhận thay đổi chế độ theo thể chế tự do, dân chủ của Mỹ nhưng nghiêng hẳn về ngoại giao với nước này, đồng thời ký kết những hiệp ước về kinh tế, giáo dục, y tế, liên minh về quân sự, quốc phòng rộng lớn, chặt chẽ… Thân Tàu chắc khỏi cần giải thích, cứ nhìn tình hình xã hội Việt Nam là thấy ngay. Nếu chỉ hời hợt nhìn con gái của ông Dũng, cô Nguyễn Thanh Phượng lấy ông Nguyễn Bảo Hoàng, người Mỹ gốc Việt hoặc căn cứ vào cái bằng thạc sĩ của cô Phượng tốt nghiệp ở Thụy Sĩ, sẽ dễ dàng kết luận ông Dũng thân Mỹ. Tuy nhiên, hãy điểm lại trong gần 10 năm làm thủ tướng 2006-2016, Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố, ký kết, thực hiện được những gì để đánh giá ông Dũng thân ai: 1. Cho Tàu Cộng khai thác Bauxite tại Tây nguyên, dù các nhà khoa học đã đánh giá là dự án khai thác Bauxite tại Tây nguyên rơi vào tay Tàu Cộng rất nguy hiểm đến an ninh, quốc phòng của đất nước vì nhiều lý do như hiệu quả kinh tế kém, công nghiệp lạc hậu của Tàu sẽ tàn phá môi trường, sử dụng công nhân người Tàu thay vì Việt Nam…, điều này trái với luật lao động Việt Nam. Bỏ ngoài tai những lời can gián, những kiến nghị của các thành phần dân chúng, kể cả của tướng Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố: ‘Khai thác Bauxite là chủ trương lớn’. Đừng quên rằng các chuyên viên địa chất của COMECON (Council of Mutual Economic Assistance – Hội đồng tương trợ kinh tế Đông Âu, trụ sở ở Moscow do Liên Xô lãnh đạo từ năm 1949-1991), sau khi khảo sát, nghiên cứu khu vực Tây Nguyên vào đầu thập niên 80 đã khuyến cáo Việt Nam tuyệt đối không nên khai thác Bauxite ở khu vực này vì ảnh hưởng rất lớn đến hệ sinh thái cũng như đời sống người dân toàn vùng cao nguyên Trung phần. 2. Vụ chấp thuận cho Formosa thuê đất 70 năm được Võ Kim Cự ký kết trong thời gian Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng (tháng 6.2008). Có người cho rằng, nếu không có sự chấp thuận của ông Dũng, liệu Võ Kim Cự dám vượt quyền hạn của mình để làm càn? Nói như vậy không đúng, thật ra Formosa chính là chủ trương của Nguyễn Tấn Dũng sau dự án Bauxite. Nguồn: TT Nguyễn Tấn Dũng đứng sau vụ chính quyền Hà Tĩnh cho Cty Formosa thuê đất dài hạn với giá rẻ mạt? Vũng Áng – Formosa: Thanh tra “chém” Thủ tướng “che” Vì sao Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vẫn ‘quyết liệt’ ủng hộ Formosa Hà Tĩnh? 3. Trong năm 2013, ai ký giấy phép cho công ty chuyên sản xuất mực in Toyo, một công ty có doanh số vài chục triệu USD được phép khai thác nhiệt điện tại tỉnh Hậu Giang với dự án lên tới 3,5 tỉ USD? Trích: “Nguy cơ Trung tâm Nhiệt điện Sông Hậu trở thành căn cứ của Trung Quốc Một công ty mực in từ Malaysia không có năng lực gì đến lĩnh vực nhiệt điện lại được giao thực hiện dự án nhiệt điện than khổng lồ. Quan trọng hơn, phần lớn cổ đông chính của Toyo Ink rót tiền để tập đoàn này “chạy” dự án ở Việt Nam là người Trung Quốc. Với những ai cảnh giác trước âm mưu thôn tính Việt Nam của Trung Quốc có lẽ phải lạnh gáy khi hình dung ra viễn cảnh Trung tâm Nhiệt điện Sông Hậu biến thành căn cứ của Trung Quốc thông qua Dự án Sông Hậu 2 mà Toyo Ink làm chủ đầu tư theo hình thức BOT”. Biết như vậy, tại sao ông Dũng còn để cho trung tâm nhiệt điện này xây dựng hoàn thành? 4. Ngày 21.05.2014 khi ghé Philippines trước khi tham dự hội nghị quốc tế về Biển Đông ở Sri Lanka, ông Dũng tuyên bố: “Không đánh đổi chủ quyền lãnh thổ lấy tình hữu nghị viển vông”. Sau lời tuyên bố này, Nguyễn Tấn Dũng đã có những bước đi nào để biến lời nói của mình thành hành động trước sự việc dàn khoan HY 981 ngang nhiên kéo đến, hoạt động trong vùng biển, thềm lục địa của Việt Nam từ ngày 04.05.2016? Hoàn toàn không, một câu lên tiếng phản đối, nhắc đến tên HY 981 cũng không có. Trên đây chỉ là một số nhỏ trong vô số các công trình, dự án xây dựng được giao cho Tàu Cộng, tạo điều kiện cho người Tàu dễ dàng thọc sâu chân vào những vùng ảnh hưởng mạnh mẽ đến vấn đề quốc phòng của Việt Nam như cho thuê rừng đầu nguồn 50-70 năm ở phía Bắc biên giới, các khu Trung Quốc như ở Quảng Trị (Công ty chăn nuôi tại Cửa Việt) cho đến Khu du lịch mũi Cửa Khẻm ở chân đèo Hải Vân (Thừa Thiên – Huế), các khu Trung Quốc dọc bờ biển Đà Nẵng, Bình Định (Khu kinh tế Nhơn Hội tại Quy Nhơn, Tuy Phước, Phù Cát), Bình Thuận (Nhiệt điện tại Vĩnh Tân), Ninh Thuận (Nhà máy titan tại Sơn Hải), Trà Vinh (Nhà máy nhiệt điện Duyên Hải) … Vậy thì Nguyễn Tấn Dũng thân với ai? Câu trả lời đã quá rõ ràng. Có điều Ba Ếch điếm đàng, ranh mãnh, không để lộ những cấu kết với Tàu Cộng bằng những lời nói khôn ngoan, mị dân khiến nhiều người tưởng thật, cho rằng ông Dũng là anh hùng, có tư tưởng chống Tàu, thoát Trung, muốn đi với Mỹ. Chỉ sau khi bị Cả Trọng quất cho một cú hồi mã thương, từ Hà Nội văng tuốt về Kiên Giang đuổi gà, chăn vịt, trở lại nghề y tá chích thuốc theo toa bác sĩ, ông Dũng mới bị lộ mặt là kẻ bán nước cho Tàu. Còn Nguyễn Phú Trọng thì sao, thân ai? Tiểu sử của Cả Trọng cho thấy, suốt cuộc đời Trọng không hề đụng đến khẩu súng, viên đạn. Trong cuộc chiến xâm lược miền Nam kéo dài 21 năm, Trọng không có tên trong bất cứ đơn vị nào của quân đội nhân dân, dù là ở hậu phương. Trọng chỉ quanh quẩn trong văn phòng với đống sách vở nghiên cứu những tư duy lạc hậu, lỗi thời của kinh điển Mác-Lê. Tuy nghèo nàn kiến thức tổng quát, khoa học, quân sự, kinh tế…nhưng Trọng vẫn leo lên đến địa vị tổng bí thư đảng kiêm bí thư quân ủy trung ương, Vậy Trọng nhờ vào những yếu tố nào để leo lên tới chức TBT? Thật ra chẳng có yếu tố, việc làm nào cho thấy Trọng có khả năng lãnh đạo, chỉ huy…Trọng chỉ có khả năng luồn lọt, nâng bi, chè lá, điếu đóm, ve thuốc… cho các ông Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Nông Đức Mạnh…và được những người này hậu thuẫn lên từng bậc trong con đường hoạn lộ. Khi Ba Dũng trở thành thủ tướng tháng 7 năm 2006, quyền lực trong tay đã khá vững mạnh để có thể bắt đầu thao túng chính trường, Cả Trọng vẫn là một bóng mờ bên cạnh Ba Dũng, với tiếng nói yếu ớt của một chủ tịch quốc hội, không phe đảng, vây cánh. Những năm tháng đứng đầu quốc hội bù nhìn, không có thực quyền, nhìn Dũng làm giầu, thao túng, phá hoại nền kính tế non yếu vừa hội nhập thị trường tự do của đất nước bằng tham nhũng, rút ruột công trình, ăn cắp, rỉa rói ngân sách… với những quả đấm bằng đất sét như Vinashin, Vinalines…Trọng cay cú, ghen tức, giận tím mặt mà không làm gì được. Tháng 01.2011 được bầu làm tổng bí thư, để thâu tóm tất cả quyền lực vào trong tay, Trọng quyết định dứt điểm Ba Dũng nhanh chóng, bứng Ba Dũng ra khỏi ghế thủ tướng trong nhiệm kỳ đầu của mình. Nhưng vì không có chiến thuật rõ ràng, không lường trước được sức mạnh của kẻ địch, chỉ rị mọ với sách vở, giáo điều, không kinh nghiệm chiến trường, Trọng hấp tấp tấn công Dũng nên bị thất bại ê chề, nhục nhã. Kết thúc hội nghị trung ương đảng lần thứ sáu, đại hội XI tháng 10. 2012, Trọng đã mếu máo, không cầm được nước mắt khi tuyên bố: Không kỷ luật một đồng chí trong bộ chính trị. Tư Sang gọi Nguyễn Tấn Dũng là đồng chí X. Từ đó Dũng chết tên Ba X. Nhưng vốn là một con cáo tinh ma, quỷ quyệt trong lớp vỏ của một con cừu già hiền lành, ngớ ngẩn, lú lẩn, thất bại lần đầu, Trọng nuốt nhục, âm thầm nghiên cứu tình hình, sắp đặt mưu kế, chờ thời điểm thuận tiện trả thù, rửa hận. Tháng 01.2016, thời cơ tới, Trọng chơi một cú hồi mã thương, chẳng những đá bay ông Dũng ra khỏi ghế thủ tướng mà cả Sinh Hùng, Tấn Sang, hai kẻ đồng sàng nhưng dị mộng với Trọng cũng đành phải gạt nước mắt, từ giã chính trường đi làm người tử tế. Hạ được Ba Dũng, đá văng Tư Sang, Hùng Hói, Cả Trọng loại được những kẻ nguy hiểm có thể ảnh hưởng đến vị trí TBT của mình. Hả hê, hồ hởi với chiến thắng, Trọng hân hoan tuyên bố: “Dân chủ đến thế là cùng, không thể dân chủ hơn được”, rồi chỉ hơn nửa năm sau, mạnh dạn tung ra chiến dịch “Đả Hổ, Diệt ruồi”, tìm cách tiêu diệt, thanh trừng ông Dũng cùng đám đàn em, tay chân… Quá tự mãn với thành quả trong đại hội 12, Trọng quên mất một điều,Trọng không phải là một lính chiến như ông Dũng, từng lăn lộn chiến đấu, làm giao liên, rồi y tá, chuyển qua công an…nên có nhiều bạn bè, thuộc hạ, đàn em, những kẻ chịu ơn…khắp nơi. Trọng ngược lại, chỉ luẩn quẩn trong mớ sách vở, bám víu vào mớ lý luận lỗi thời với học thuyết Mác-Lê đã bị nhân loại vứt bỏ vào sọt rác, leo lên chức TBT nhờ vào điếu đóm, nâng bi các đời tổng bí thư trước hơn là khả năng, tài cán. Trọng không làm kinh tế, không có thân nhân, gia đình, con cái du học nơi trời Âu, Mỹ, không có đàn em, vây cánh, thuộc hạ chằng chịt khắp nơi trong các công trình, dự án, nhà băng…như ông Dũng. Đây là nhược điểm của Trọng trong cuộc chiến tranh dành quyền lực, nhưng đồng thời lại cũng là ưu điểm, Trọng được nhiều người đánh giá là trong sạch, thanh liêm. Sai lầm hoàn toàn. Đồng ý Trọng không dính dáng đến những vụ án tham nhũng khủng khiếp làm thất thoát tài sản đất nước đến hàng chục tỉ USD mỗi vụ như Vinashin, Vinalines, Mobifone…nhưng Trọng không thể không nhận được những món quà lại quả từ các công ty khi ký kết các hợp đồng. Chuyện Trọng được tặng hai căn hộ ở Ciputra đã bán sang tay ngay sau khi nhận, hay tượng bán thân già Hồ bằng vàng nặng 50 kg do Formosa tặng, chưa hẳn đã là những tin đồn thất thiệt Quyền lực thường đi đôi với danh vọng, tiền bạc. Ở vào tuổi 72, lý do nào Cả Trọng vấn cương quyết bám vào quyền lực? Chắc chắn không phải vì yêu nước. Nếu thật lòng yêu nước, đặt quyền lợi đất nước, sự sinh tồn của dân tộc lên trên quyền lợi, sự tồn tại của đảng, vụ Formosa gây ra thảm họa, Trọng đã bắt giam Võ Kim Cự, đồng thời đích thân đi thăm ngư dân ở các nơi bị thiệt hại ngay sau khi có tin thảm họa để nắm bắt tình hình, mức độ thiệt hại chính xác, ra lệnh điều tra tới nơi, tới chốn, cũng như đã không tuyên bố -Đập chuột nhưng phải giữ lấy bình. Vậy Trọng thân ai? Mỹ hay Tàu? Trọng chẳng thân với ai hết, Trọng chỉ thân quyền lực và bằng mọi giá nắm giữ quyền lực. Trong tình trạng hiện nay của Việt Nam, đảng CSVN đã vướng cái vòng Kim Cô trên đầu như Tề Thiên Đại Thánh trong truyện Tây Du Ký, muốn nắm giữ quyền lực, Trọng bắt buộc phải đi với Tàu cộng, cho dù có muốn đi nữa, Trọng cũng không thể nào đi với Mỹ. So sánh 2 cuộc tiếp đón giữa tổng thống Barack Obama và Tập Cận Bình thì thấy rõ đảng CSVN (bắt buộc) phải thân với ai. Cũng như việc Nguyễn Phú Trọng lờ tịt, không đếm xỉa gì đến thảm họa cá chết trên 4 tỉnh miến Bắc-Trung phần, bình thản đi thăm viếng, làm việc với ban giám đốc công ty Formosa vào ngày 22.04.2016, việc tòa án Hà Tĩnh trả lại 506 hồ sơ khởi kiện của ngư dân Nghệ An, đồng thời điều động 2.000 cảnh sát cơ động bảo vệ nhà máy thép Formosa, sẵn sàng đàn áp biểu tình, chứng tỏ rằng với Trọng, đất nước, dân tộc Việt Nam không quan trọng bằng sự tồn tại của đảng CS. Hơn thế nữa, việc Võ Kim Cự ký hợp đồng cho Formosa thuê đất 70 năm trong thời gian Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng, lẽ ra Cự phải nằm trong danh sách của chiến dịch đả hổ diệt ruồi của Trọng như đã đánh Trịnh Xuân Thanh, Vũ Đức Thuận…, và đích nhắm tới là Đinh La Thăng? Nhưng lý do nào Trọng không thể đập Võ Kim Cự? Phải chăng vì sợ Cự khai ra tất cả những gì đã ký kết giữa Formosa và chế độ CS, trong đó có cả phần ăn chia của Trọng?. Chiến dịch đả hổ diệt ruồi của Trọng khó lòng thành công, bởi nếu làm mạnh tay, hổ và ruồi sẽ quay lại cùng lúc tấn công thì Trọng khó lòng thọ hết 1/2 tuần trăng của đảng như đã hứa. Để kết luận, Cả Trọng hay Ba Dũng, tất cả đảng viên đang có chức, quyền trong ĐCS, rõ ràng chẳng có phe thân Tàu hay thân Mỹ nào. Chỉ có phe thân tiền và phe thân quyền đang ấu đả, tranh giành, chiếm đoạt những miếng bánh cuối cùng càng ngày càng teo tóp, rút nhỏ lại của người dân Việt Nam. Sẽ không có một sự tự diễn biến hay tự chuyển hóa êm đẹp nào trong đảng cộng sản VN có thể dẫn đến đa nguyên cho chế độ, bởi những gì sinh ra từ bạo lực thì sẽ bị hủy diệt bằng bạo lực.
|