VietFact
Điều gì đã “đưa đẩy” Nguyễn Xuân Anh đến kết cục như hiện nay ?
Việt Hà
Ở Đà Nẵng ai cũng biết chuyện Bí thư Trần Thọ muốn nâng đỡ giám
đốc công an Đà Nẵng Nguyễn Văn Sơn lên làm Chủ tịch và Bí thư tỉnh. Nếu
Sơn kế tục vị trí Thọ, ít ra Thọ còn có ảnh hưởng.
Nhưng cựu uỷ viên Bộ Chính trị, nguyên trưởng ban kiểm tra trung ương
đảng Nguyễn Văn Chi lại muốn con trai mình là Nguyễn Xuân Anh sẽ cầm
chịch tại nơi này. Để sắp sẵn cho hoạch định ấy,
Nguyễn Văn Chi từng nắm nhiều bí mật của các
quan chức, đã tạo sức ép để con trai mình vào bệ phóng chuẩn bị trước. Khi
Nguyễn Bá Thanh còn ở Đà Nẵng, ông Chi đã ép Thanh đưa con mình là
Nguyễn Xuân Anh làm phó chủ tịch thành phố Đà Nẵng năm 2011, đồng thời
ép được Bộ Chính Trị lúc đó phải đưa Xuân Anh làm uỷ viên dự khuyết
trung ương đảng. Sở dĩ Nguyễn Bá Thanh phải chấp nhận, là do vụ giám đốc
công an Đà Nẵng Trần Văn Thanh có mối thù với Thanh. Lúc Nguyễn Bá Thanh
đưa được Trần Văn Thanh ra toà, nhờ có chánh án Trần Mẫn chủ toạ, phán
quyết được tội của Trần Văn Thanh, giúp cho Nguyễn Bá Thanh đứng vững.
Chánh án Trần Mẫn là em Trần Thị Thuỷ. Bà Thuỷ
là vợ ông Chi và là mẹ của Xuân Anh.
Nguyễn Bá Thanh thọ ơn và nhanh chóng chấp
nhận đưa Xuân Anh lên làm Phó chủ tịch Uỷ ban nhân dân thành phố Đà Nẵng
vào năm 2011, lúc Xuân Anh mới 34 tuổi. Về
phần trung ương, với chức vụ trước đó là uỷ ban kiểm tra trung ương
đảng, các thành phần trong trung ương bị
Nguyễn Văn Chi nắm thóp nhiều vô kể. Với đòi hỏi cho con trai mình là uỷ
viên dự khuyết không phải là điều quá khó với Chi. Bởi thế Xuân
Anh nhanh chóng được trung ương nhất trí đồng ý làm uỷ viên dự khuyết
khoá 11. Ở vị
trí phó chủ tịch, uỷ viên dự khuyết trung ương. Nguyễn Xuân Anh chỉ cần
ngồi im không gây điều tiếng gì, đến nhiệm kỳ sau tuần tự mà tiến. Chức
chủ tịch, bí thư và uỷ viên trung ương chính thức sẽ đến một cách tự
nhiên. Bí
thư Trần Thọ và đảng uỷ Đà Nẵng muốn đưa Nguyễn Văn Sơn lên để tiến tới
nắm chức bí thư. Vì toàn bộ thành uỷ Đà Nẵng
không muốn chấp nhận một đứa trẻ ranh như Xuân Anh đứng trên đầu chỉ đạo
họ, nhất là ác cảm của họ về sự thao túng của bà Trần Thị Thuỷ.
Nhưng tất cả đã muộn, vì muốn thế Sơn phải được cơ cấu vào uỷ viên trung
ương. Mà suất của Đà Nẵng vào uỷ viên trung ương đã bị Xuân Anh án ngữ. Lúc
này Nguyễn Bá Thanh đã chết, không còn áp lực của Nguyễn Bá Thanh. Sân
chơi hé cửa cho Nguyễn Văn Sơn và thành uỷ Đà Nẵng dưới quyền của Thọ.
Cuộc chiến diễn giữa hai phe để đẩy quân cờ của mình Nguyễn Văn Sơn và
Nguyễn Xuân Anh lên cao đã diễn ra quyết liệt trước thềm nước rút của
Đại hội 12. Nhưng
“bố già” Nguyễn Văn Chi lại một lần nữa xuống tay. Chi đã gọi
Trần Đại Quang bộ trưởng công an lúc đó, lấy quyền Bộ trưởng điều động
Sơn ra ngoài Bắc là tổng cục phó tổng cục chính trị. Đây là một đòn
ngoạn mục của “bố già” Nguyễn Văn Chi. Vì nếu không nhanh chóng, Sơn
đang là giám đốc công an thành phố, thành uỷ viên, dưới quyền quản lý
của bí thư Trần Thọ. Thọ sẽ đưa Sơn sang Uỷ ban hoặc Đảng uỷ. Sơn không
còn thuộc quyền quản lý của Trần Đại Quang nữa. Nguyễn Văn Chi nguyên
trưởng ban bảo vệ chính trị nội bộ trung ương, nguyên trưởng ban kiểm
tra trung ương. Chuyện lý lịch tuổi tác của Trần Đại Quang nếu Chi không
bỏ qua lúc đó, ông Quang không thể nào vào được thăng chức đột ngột
nhanh chóng để vào trung ương và tiến tới ghế bộ trưởng công an. Kế
“rút củi đáy nồi” của Nguyễn Văn Chi hiệu nghiệm tức thời, phe Trần Thọ
bị tước mất con cờ trong tay. Chẳng còn gì chơi, đành thất thủ và Đà
Nẵng có bí thư trẻ nhất nước mang tên Nguyễn Xuân Anh. Một tương lai hé
mở phía trước cho chàng trai Nguyễn Xuân Anh,
cứ gọi Xuân Anh làm hết hai nhiệm kỳ bí thư Đà Nẵng thì tuổi mới chỉ 50
đầy sung mãn, một hoạch định cho anh ta sau này ra trung ương làm phó
thủ tướng, rồi thủ tướng là điều thấy trước. Mọi thứ có thể thay
đổi, chức thủ tướng còn có nhiều nhân sự khác, nhưng được hoạch định
nhân sự như vậy từ tuổi 40, đã là thành công lớn của gia tộc Nguyễn Văn
Chi, Trần Thị Thuỷ… gia tộc trùm miền Trung thực sự.
Nguyễn Văn Sơn ngậm đắng nuốt cay, rời khỏi địa bàn quen thuộc, ra ngoài
Bắc theo lệnh Trần Đại Quang làm phó tổng cục chính trị, một chức vụ
không thực quyền và nhiều mầu mỡ như những hứa hẹn ở Đà Nẵng. Nhưng Sơn
miễn cưỡng ra đi, vừa vì lệnh cấp trên, vừa vì lời hứa của Trần Đại
Quang sẽ cho Sơn làm thứ trưởng phụ trách các tỉnh thành miền Trung. Và
bây giờ, khi ông Trần Đại Quang nhận thấy ý đồ của ông Nguyễn Phú Trọng
giở bài cù nhầy là xây dựng chấn chỉnh Đảng, cố ý dây dưa cuộc chiến
chống tham nhũng để có cớ ngồi lại thêm thời gian nữa. Tăng cường kiểm
soát bộ công an, dựng Bùi Văn Nam đi phô trương thanh thế và che đậy vụ
Formosa. Trần
Đại Quang quyết định giữ lời hứa, đưa Nguyễn Văn Sơn lên làm Thứ trưởng
bộ Công an. Thông qua quyết định của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc.
Nguyễn Xuân Phúc giờ đã chắc chân thủ tướng, ông Phúc không còn phải e
dè cả nể TBT Trọng như những ngày trước đây. Càng ngày Phúc càng thể
hiện mình mạnh mẽ hơn để chứng tỏ không phải núp bóng Nguyễn Phú Trọng.
Trong quá trình xây dựng hình ảnh mình, được chút ân tình với Trần Đại
Quang và nhất là với phe cánh miền Trung. Ông Phúc được nhiều hơn khi
đồng ý quyết định bất ngờ bổ nhiệm Nguyễn Văn Sơn là thứ trưởng. Việc
đẩy Nguyễn Văn Sơn lên thứ trưởng bộ công an, khiến cho bộ này có đến 5
thứ trưởng. Trong 5 thứ trưởng đó, Bùi Văn Nam là thứ trưởng nhiều tuổi
nhất, nhờ đặc cách của ông Trọng mới lọt vào uỷ viên trung ương khoá 12
theo vé vớt. Bùi Văn Nam là thứ trưởng phụ trách các tỉnh thành. Bây
giờ thì bài toán đặt ra, Bùi Văn Nam sẽ về hưu giữa nhiệm kỳ để nhường
chỗ lại cho Nguyễn Văn Sơn hay là đàm phán để Sơn chia quyền quản lý các
tỉnh thành, vú dụ như quyền quản lý công an các tỉnh miền Trung. Chỉ có
một trong hai cách, mà theo bài toán này thì đáp số nào đi nữa thì Trần
Đại Quang chỉ có thắng và hoà. Thắng tức loại được Bùi Văn Nam ra khỏi
Bộ công an, lúc đó ảnh hưởng của Nguyễn Phú Trọng không còn ở bộ này.
Đương nhiên bộ trưởng Tô Lâm không dùng dằng nữa sẽ ngả theo Quang hẳn.
Chức tổng bí thư kiêm chủ tịch nước sẽ dễ dàng với trong tầm tay Trần
Đại Quang hơn. Hoà
thì thế trận giằng co, nhưng đến hết nhiệm kỳ thì Bùi Văn Nam vẫn phải
về hưu. Tuy nhiên như vậy phải đợi thêm 4 năm nữa, thời gian sẽ mang
theo nhiều biến động. Tình
cảnh bây giờ của Nguyễn Phú Trọng trở nên bi đát, ông ta phải đối phó
với công cuộc chống tham nhũng vừa trống dong, cờ mở đã thảm hại thất
bại khi Trịnh Xuân Thanh, Vũ Đức Duy trốn mất. Vừa phải đối phó với
những um xùm dính dáng đến quan hệ bao che cho Formosa.
Trọng chỉ còn cách bám lấy mục tiêu Vũ Huy Hoàng để vớt lại hình ảnh
cuộc chống tham nhũng của mình có uy tín. Và bằng mọi cách dập vụ
Formosa.
Nguyễn Phú Trọng sử dụng quyền quân uỷ trung ương điều chuyển tay chân
trong quân đội như thăng chức phó tư lênh khu 4 cho Hà Tân Tiến, quyền
trong đảng uỷ công an chỉ đạo tay chân trong bộ công an như sai Bùi Văn
Nam mang tiền đến Quảng Bình miền Trung lấy ảnh hưởng, quyền tổng bí thư
để chỉ đạo báo chí Trương Minh Tuấn… để đáp ứng hai mục đích trên.
Trước đây Trọng dùng “yếu tố miền Trung” kết
hợp với cán bộ hưu trí để đánh bật Nguyễn Tấn Dũng. Có vẻ như
giờ, Nguyễn Phú Trọng lại dính đòn do chính mình từng sử dụng. Giữa năm
2016, khi vừa nhậm chức chủ tịch nước. Ông Trần Đại Quang đã đến ngay Đà
Nẵng để thăm hỏi các cán bộ lão thành cách mạng ở đây.
Bí thư Nguyễn Xuân Anh lập tức đã có chuyến tháp tùng chủ tịch Trần Đại
Quang đi một vòng quanh thế giới, sự gắn kết này báo hiệu nhóm miền
Trung đã nghiêng về phía Trần Đại Quang. Mảnh
đất và con người miền Trung sẽ quyết định số phận chính trị của Nguyễn
Phú Trọng, sức ép ngày càng gia tăng, khiến những ngày gần đây, Nguyễn
Phú Trọng im bặt trên báo chí. Nhưng cứ mỗi lần im bặt thế, Nguyễn Phú
Trọng sẽ lại xuất hiện với một chiêu thức mới rầm rộ và hiểm độc khó
lường. Và cái kết “đoản mệnh” của Nguyễn Xuân Anh và danh tiếng, sức
khoẻ “thê thảm” của ông Trần Đại Quang hiện nay đã là một minh chứng rõ
nét cho điều đó.
(VietFact) |