TIẾNG DÂN
Ý thức hệ cộng sản không có ích gì cho Việt Nam
Jackhammer Nguyễn Có
thể thấy, lãnh đạo CSVN đang đứng ở một ngã ba đường, đi theo ý thức hệ
hay đi theo cuộc đời thật. Ý thức hệ là chủ nghĩa cộng sản, nằm trong
tên của đảng cầm quyền tại Việt Nam, hay những biến dị của nó núp dưới
danh nghĩa xã hội chủ nghĩa, xã hội chủ nghĩa định hướng thị trường… Cuộc
đời thật là phát triển đất nước dựa trên việc buôn bán, đầu tư, làm ăn
với thế giới, chống lại sự đe dọa an ninh từ Trung Quốc.
Khang Vũ, một nhà nghiên cứu Việt Nam người Việt, từ Đại học Boston, có
nhận xét trên tạp chí Diplomat rằng, cách thức liên kết quốc tế
của Việt Nam và Trung Quốc giống nhau, vì cả hai cùng có ý thức hệ cộng
sản. Ví
dụ được tác giả đưa ra là, Bắc Kinh hết lòng ủng hộ Bắc Triều Tiên, cũng
giống như liên kết chặt chẽ giữa Việt Nam và Lào. Tác giả nhận thấy,
liên minh Việt Nam và Lào thậm chí đã phá vỡ chính sách ngoại giao ba
không của Việt Nam hiện nay (không có căn cứ quân sự nước ngoài, không
liên minh quân sự, không cùng nước này đánh nước khác). Theo Khang Vũ,
nguyên nhân của sự giống nhau này là vì Việt Nam và Lào cùng là cộng
sản, cũng như Bắc Kinh và Bình Nhưỡng cùng ý thức hệ. Tuy
nhiên có một mắt xích mà tác giả Khang Vũ bỏ qua là, không có một liên
minh kiểu như thế giữa hai “đương sự”, Việt Nam và Trung Quốc, hai quốc
gia cộng sản tươm tất nhất còn sót lại. Lý do dễ hiểu là sự xung đột
liên tục giữa hai nước này trên biển Đông. Và
đó là cuộc đời thật, là thực tế. Năm
1986, đứng trước tương lai thê thảm của cuộc đời thật là đổ vỡ kinh tế,
đảng Cộng sản Việt Nam quyết định bỏ một phần quan trọng của ý thức hệ
là nền kinh tế bao cấp. Sau
hơn 30 năm của cái gọi là “đổi mới”, một mô hình lai tạp giữa toàn trị
và thị trường tự do, gặt hái được một số hành công vật chất, đảng Cộng
sản Việt Nam có vẻ tự tin hơn để nghĩ rằng, sẽ “kiên trì” ý thức hệ, như
trong bài viết về sự “kiên trì xã hội chủ nghĩa” của TBT Nguyễn Phú
Trọng mới đây.
Trong bài
trả lời phỏng vấn trên trang Asia Experts Forum của đại học
McKenna, Hoa Kỳ, giáo sư Tường Vũ, từ đại học Oregon, cho rằng đại hội
13 của đảng Cộng sản Việt Nam đã đưa lên những nhân vật lãnh đạo mới, có
quan điểm duy trì ý thức hệ cộng sản. Giáo
sư Tường nói rằng, ông Nguyễn Phú Trọng chủ trương có một quan hệ gần
gũi với Trung Quốc, vì Trung Quốc là cộng sản. Ông Tường cũng nói rằng,
chế độ cộng sản ở Việt Nam cho rằng, cộng sản Trung Quốc không tìm cách
lật đổ họ, trong khi Hoa Kỳ (và phương Tây) hay lên tiếng chỉ trích các
vấn đề về nhân quyền bên trong Việt Nam. Nếu
nhận xét của giáo sư Tường là đúng, thì những hy vọng rằng sự nghi ngại
Hoa Kỳ giảm đi sau chuyến thăm Hoa Kỳ hồi năm 2015 của ông Trọng đã tan
biến. Sự tiếp đón trọng thị từ phía người Mỹ dành cho ông Tổng bí thư,
một chức danh không giống ai trong hoạt động ngoại giao thế giới, đã
từng làm dấy lên hy vọng rằng, Hà Nội không còn nghi ngờ Hoa Kỳ tìm cách
lật đổ họ.
Nhưng theo giáo sư Tường, ông Trọng hiểu rõ là Việt Nam rất cần Mỹ, cần
thị trường to lớn này cho hàng hóa Việt Nam và cũng cần người Mỹ để
chống trả lại Trung Quốc trên biển Đông. Một
lần nữa đây lại là thực tế, chứ không phải ý thức hệ.
Nhưng cũng có một thực tế nữa là, các quốc gia khác ý thức hệ cũng khó
lòng liên minh với nhau. Đó là điều mà hai tác giả Tường Vũ và Khang Vũ
cùng nói đến.
Nhưng liệu cái gọi là ý thức hệ đó có giúp gì được cho dân tộc đang sống
trong một thực tế hoàn toàn khác hay không? Tiến sĩ Đinh Hoàng Thắng,
từ Việt Nam, trong bài trả lời BBC Việt ngữ, nhân dịp kỷ niệm 100 năm
ngày sinh của cố bộ trưởng ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch, nêu lên vấn đề: Không
tuân theo các giá trị phổ quát thì khó có chính sách đối ngoại đặt lợi
ích dân tộc lên hàng đầu. Các
giá trị phổ quát là gì nếu không phải là nền dân chủ minh bạch, tôn
trọng nhân quyền, kiểm soát quyền lực… mà thế giới phương Tây, Nhật Bản,
Hàn Quốc, Tây Âu… giàu có đang noi theo! Các giá trị này là một trời một
vực với thể chế toàn trị mà Việt Nam và Trung Quốc, đang thực hiện. Ông Đinh Hoàng Thắng bình
luận tiếp về sự toàn trị này: Nếu chọn độc tài toàn trị thì không thể
khỏa lấp được khoảng cách giữa thực trạng hiện nay với yêu cầu đối với
hàng ngũ lãnh đạo mới. Các
nhà lãnh đạo Việt Nam lại bâng khuâng trước ngã ba đường, một là tiếp
tục chế độ toàn trị đậm tính ý thức hệ, hai là đi theo thực tế cuộc
sống, trong cuộc sống đó Hà Nội không dám dùng công nghệ 5G của Hoa Vi
vì sợ gián điệp Trung Quốc, không dám mua thuốc chủng ngừa Covid-19 kém
hiệu quả của đồng minh ý thức hệ là Trung Quốc. Xin
mượn tạm lời nhà hiền triết Đức Goethe để kết thúc bài này: “Mọi lý
thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi”. |