- Nếu Việt Nam không tự cứu mình,
- Nếu Việt Nam quyết tự cứu mình,
Nguyễn Trung
Bình luận của
Tuổi trẻ ngày 22-09-2019
về phát ngôn của Cảnh Sảng – Bộ Ngoại giao Trung Quốc – đã nói lên sự
thật:
Trung Quốc
vừa ăn
cướp vừa la làng!
Thật không còn gì trắng trợn hơn khi
người phát ngôn Cảnh Sảng ngày 18-09-2019 nhân danh Bộ Ngoại giao CHNDTH
nói rằng: “Kể từ
tháng 5 năm nay, phía Việt Nam
đã đơn phương thực hiện việc khoan tìm khí đốt ở vùng nước ở Wan'an Tan
(Bãi Tư Chính) của Trung Quốc, điều này đã vi phạm nghiêm trọng quyền và
lợi ích của Trung Quốc. Nó cũng vi phạm thỏa thuận song phương về những
nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết các vấn đề trên biển giữa Trung
Quốc và Việt Nam, điều 5 của Tuyên bố chung của các bên ở Biển Đông
(DOC), và các điều khoản liên quan trong UNCLOS (Công ước về luật biển
của Liên Hiệp Quốc). Việt Nam nên ngay lập tức dừng các hoạt động vi
phạm đơn phương để lập lại sự yên tĩnh tại vùng nước liên quan...”
Trong khi đó qua những hành động tại
bãi Tư Chính, phía Trung Quốc đã vi phạm toàn bộ những thỏa thuận cấp
cao song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc, những cam kết của Trung
Quốc trong khung khổ hợp tác ASEAN-Trung Quốc, đồng thời chà đạp thô bạo
luật pháp quốc tế về gìn giữ hòa bình và các mối quan hệ giữa các quốc
gia trong cộng đồng quốc tế - trong đó đặc biệt là Trung Quốc đã xâm
phạm trắng trợn UNCLOS 1982.
Sự thật hiển nhiên là vùng biển ở
bãi Tư Chính nằm trên thềm lục địa và nằm bên trong vùng đặc quyền kinh
tế thuộc chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam, không mảy may liên
quan đến bất kỳ một vùng tranh chấp nào – kể cả so với các vùng của 7
đảo và bãi của vùng đảo Trường Sa của Việt Nam mà Trung Quốc đã xâm lược
và hiện nay đang chiếm đóng trái phép kể từ năm 1988.
Liên tục 3 tháng nay (kể từ
03-07-2019), Trung Quốc cho tầu hải dương địa chấn 8 và tầu cần cẩu
khủng Lam Kình vào quậy phá và hoạt động trái phép tại vùng bãi Tư
Chính, huy động cả lực lượng hải quân – bao gồm cả không quân –
cảnh sát biển và cái gọi là lực
lượng dân quân biển hộ tống cho những hoạt động phi pháp này! Đây là
những hành động leo thang xâm lược mới, rất trắng trợn, rồi lại còn giao
cho Cảnh Sảng phát ngôn đòi Việt Nam phải từ bỏ chủ quyền của mình tại
đây – thật là vô cùng ngỗ ngược!
Bước xâm lược mới nói trên cho thấy
Trung Quốc
một mặt nhằm mục tiêu lợi
dụng tình hình quốc tế đang có nhiều biến động rối ren hiện nay đẩy tiếp
chiến lược độc chiếm Biển Đông,
mặt khác muốn lợi dụng
thế mạnh áp đảo tại chỗ đẩy
lùi ảnh hưởng của Mỹ ở đây trong lúc Trung Quốc đang gặp rất nhiều khó
khăn trong đối kháng thế kỷ Mỹ - Trung mà
giai đoạn đầu là thể hiện qua
chiến tranh thương mại Mỹ - Trung hiện nay.
Lựa chọn mục tiêu bãi Tư Chính lúc
này, Trung Quốc coi đây là hướng
duy nhất có thể giành thế chủ động trong đối kháng Mỹ - Trung hiện
nay, trong khi Trung Quốc gặp khó khăn lớn trên 4 mặt trận chính: (1)
chiến tranh thương mại Mỹ -
Trung, (2)những hệ lụy kinh tế và chính trị đối với nội trị Trung Quốc
do tác động của chiến tranh thương mại và của đối kháng giữa 2 siêu
cường này, (3)
vấn đề Hongkong đang rất nóng hiện
nay, (4)
vấn đề Đài Loan đang ngày càng muốn
thoát hẳn cái thể chế “một Trung Quốc hai chế độ” [tại Hongkong cũng
đang manh nha xu thế này.] Nhìn tổng thể đây là sự lựa chọn trên thế yếu
của Trung Quốc so với Mỹ, song lại nhằm vào nơi Trung Quốc có lợi thế
sức mạnh áp đảo tại chỗ và cũng là nơi Mỹ có ảnh hưởng yếu nhất trong
khu vực này.
Từ nhiều tháng trước khi xảy ra sự
kiện bãi Tư Chính, báo chí và giới nghiên cứu quân sự trên thế giới đã
vạch ra ý đồ của Trung Quốc muốn lựa chọn Việt Nam là nơi tiến hành
cuộc chiến khởi động (the
warm up fight) để chuẩn bị cho chiến tranh lớn – (có thể cho vấn đề giải
phóng Đài Loan…), đồng thời qua đó tìm cách ngăn chặn càng sớm càng tốt
khả năng Mỹ mở rộng ảnh hưởng trong khu vực này. Báo chí thế giới còn
nói đến ý đồ của Trung Quốc muốn cản trở bằng được mọi hợp tác khai thác
dầu khí của Việt Nam trên Biển Đông (ngay trước mắt là dự án “cá voi
xanh” của VN hợp tác với Exxon Mobil – Mỹ), nhằm cắt đứt nguồn năng
lượng từ biển có ý nghĩa sống còn đối với sự phát triển của Việt Nam
hiện nay[1].
Chưa nói đến một Việt Nam sẽ như thế nào nếu rồi đây sẽ không còn đường
ra biển nữa!
Cây muốn lặng, nhưng gió chẳng đừng!
Song con đường cứu nước của chúng ta chắc chắn sẽ không thể là con đường
như tổng thống Duterte ngày 29-08-2019 đã thỏa thuận với chủ tịch Tập
Cận Bình[2].
Lẽ đơn giản là – xin nhắc lại:
Bãi Tư Chính nằm trên thềm lục
địa và nằm bên trong vùng đặc quyền kinh tế thuộc chủ quyền và quyền tài
phán của Việt Nam, không mảy may liên quan đến bất kỳ một vùng tranh
chấp nào – kể cả so với các vùng của 7 đảo và bãi của vùng đảo Trường Sa
của ViệtNam mà Trung Quốc đã xâm lược và hiện nay đang chiếm đóng trái
phép kể từ 1988.
Cần nói ngay, thỏa hiệp ngày
29-08-2019 của tổng thống Duterte còn làm cho cam kết phòng thủ chung
giữa Mỹ và Philippines (Hiệp
ước Phòng thủ Tương hỗ - MDT - ký năm 1951)
cũng khó lòng – nếu chưa muốn nói là không thể - cứu được Philippines
trước sự bành trướng của Trung Quốc, vì 2 lẽ: (a)
ký là một việc, thực hiện ký
kết là việc khác, mọi sự còn tùy thuộc vào khả năng và lợi ích của Mỹ,
và còn tùy thuộc vào nhiều tình thế khác nữa trên thế giới này có liên
quan đến Mỹ..; và (b)
quan trọng hơn nữa hầu như hôm nay
không thể có khả năng Mỹ trở thành lính đánh thuê giữ nhà hộ cho một
Philippines đang có nhiều vấn nạn tham nhũng và ma túy đến mức tổng
thống Duterte cho phép bắn không cần xét xử.., nhưng lại không quyết tâm
bảo vệ đến cùng vùng biển của mình; - chưa nói đến bài học của chính bản
thân nước Mỹ trong chiến tranh Iraq và chiến tranh Afgahnistan vừa qua.
Việt Nam hôm nay chỉ có một con
đường là phải bảo vệ đến cùng tổ quốc của mình. Muốn giữ được hòa bình
và các mối quan hệ láng giềng bình thường với Trung Quốc, thì phải như
vậy, bởi vì hôm nay không còn đường còn đất mà lùi tiếp được nữa! Việt
Nam muốn trở thành láng giềng được tôn trọng, có hòa bình thật và hữu
nghĩ thật với Trung Quốc lại càng phải như vậy, và tự thân nước ta phải
sớm trở nên giầu mạnh!
-
Nhưng nếu Trung Quốc quyết đánh nước
ta, quyết đè bẹp nước ta với mọi sức mạnh Trung Quốc hiện có, dưới mọi
hình thức và bằng mọi phương tiện có thể - kể cả bao vây, cấm vận kinh
tế, can thiệp quyền lực mềm… thì làm sao bây giờ?
-
Hỏi
như thế, và giả thử nước ta cam tâm
nhẫn nhục tiếp để
giữ đại cục đến cùng đi
nữa, cũng không thể ngăn cản nổi, mà chỉ khuyến khích Trung Quốc tiếp
tục lấn tới mà thôi. Sự thật là bốn thập kỷ nay nước ta càng nhân
nhượng, Trung Quốc càng lấn tới.
-
Đành rằng nước ta không bao giờ
khiêu khích hay mù quáng chống Trung Quốc, rất mong muốn
có hòa bình, hợp tác và hữu nghị; bốn thập kỷ nay là nhất quán
như thế! Song Trung Quốc vẫn quyết tiếp tục lấn tới, thậm chí có thể còn
cho chúng ta bài học mới nữa thì làm sao bây giờ?
-
Bây
giờ nước ta cũng đang nhất quán như thế. Song nước ta chỉ có một con
đường: Phải quyết tâm bảo vệ tổ quốc. Có nhân dân cả nước là một, có chế
độ chính trị và nhân dân cả nước là một, thì sẽ bảo vệ được tổ quốc, sẽ
giữ được tất cả, sẽ có hòa bình, và trên hết cả đây là con đường chắc
chắn nhất chủ động ngăn cản chiến tranh. Thử hỏi, có sự đầu hàng nào của
phía ta có thể đảo ngược được xu thế hiện nay của Trung Quốc đối với
nước ta? Trong khi đó mọi yếu đuối của phía nước ta chỉ làm cho nội tình
đất nước chia rẽ, bè bạn nản lòng và xa lánh, nước ta hiện đã đơn độc
càng thêm cô độc!
-
Nếu Trung Quốc vẫn quyết thách thức
nước ta thì sao?
-
Chỉ
có một con đường: Quyết tâm bảo vệ tổ quốc bằng mọi giá! Lịch sử đã chỉ
ra và đã rèn luyện cho nước ta quyết tâm này. Bản thân Trung Quốc cũng
có đủ kinh nghiệm này đối với nước ta. Một nghìn năm Bắc thuộc mà không
mất nước thì hôm nay lại càng không thể mất nước! Nước ta đã chịu được 4
cuộc chiến tranh lớn để có đất nước độc lập thống nhất như hôm nay. Nước
ta hôm nay phải giữ bản lĩnh này trước mọi thách thức mới. Hơn nữa, đụng
vào một Việt Nam có bản lĩnh như vậy, sẽ đồng nghĩa với thách thức đạo
lý và trật tự phải có của cả thế giới này, cả thế giới này sẽ không thể
khoanh tay ngồi yên.
Có nhân dân cả nước là một, có thể
chế chính trị và nhân dân cả nước là một, sẽ có một Việt Nam giầu mạnh,
dân chủ, công bằng và văn minh – nền tảng bất khả xâm phạm của hòa bình,
độc lập thống nhất, của sự toàn vẹn chủ quyền và lãnh thổ của quốc gia,
của hữu nghị, hợp tác và cùng phát triển với mọi quốc gia – kể cả với
láng giềng khổng lồ Trung Quốc!
Có nhân dân cả nước là một, và thể
chế chính trị và nhân dân cả nước là một như vậy là cái đích chính trị
sống còn, quyết liệt nhất, thời sự nhất, từng người dân trong cả nước –
không phân biệt địa vị xã hội, chính kiến, tôn giáo, dù là đảng viên
ĐCSVN hay không là đảng viên ĐCSVN – tất cả phải đồng lòng giác ngộ và
cùng nhau chủ động giành lấy trong thời gian sớm nhất. Cái đích chính
trị thiêng liêng này là thách thức lớn nhất đối với Đại hội XIII sắp tới
của Đảng Cộng Sản Việt Nam, chứ không phải khát vọng bá quyền của Trung
Quốc!
[1]
Gần đây những bài nghiên
cứu và những bài báo loại này khá nhiều
(National
Interest, Foreign Affairs, Foreign Policy, Financial Times,
The Diplomat, Bloomberg, Washington Post, v… v…)
Mới đây nhất là:
(1)Vietnam
power crunch threatens future economy
Financial Times
20-9-19
https://www.ft.com/content/7daf8bf6-d535-11e9-8367-807ebd53ab77
(2)China: Why Taiwan is unfinished business for Xi Jinping
FINANCIAL TIMES
22-9-19
https://www.ft.com/content/357f8ab8-d088-11e9-99a4-b5ded7a7fe3f
[2]
Tham khảo Nguyễn Trung:
- Hãy làm cho cả nước là một chiến tuyến thống nhất
bảo vệ tổ quốc!
- Hãy
làm cho cả nước dốc lòng xây dựng đất nước sớm giầu mạnh!
http://www.viet-studies.net/NguyenTrung/NguyenTrung_HayLamChoCaNuoc.html
Chủ tịch Tập Cận Bình ngày 29-08-2019 đã bác bỏ thẳng thừng ý
kiến của tổng thống Duterte về bãi Sacarborough của Philippines,
và còn nói TQ sẽ rộng lượng để cho phía Philippines hưởng
tỷ lệ ăn chia là 60% trong khai thác dầu tại đây. Ông Duterte
nhận lời, nhưng phó tổng thống Philippines - bà
Leni Robredo –
và cả nước Philippines phản đối, gọi đấy là bán tương lai
Philippines cho TQ… Còn giới nghiên cứu nước ngoài – trong đó có
Bill Hayton…- cho rẳng bất cứ một thỏa hiệp nào kiểu như thế
này sẽ làm cho hệ thống pháp lý ở Biển Đông và ở những nơi khác
sụp đổ!..
|