Việt Nam cần vươn lên thực hiện vai trò phải có
ở Đông Nam Á trong tình hình mới
Nguyễn Trung
I
1.
Ngày 16-09-2021 tổng thống Mỹ Joe Biden, thủ tướng Anh Boris Johnson và
thủ tướng Úc Scott Morrison cùng một lúc công bố việc thành lập liên
minh AUKUS (bao gồm Úc, Anh và Mỹ). Ngay lập tức báo chí thế giới nhận
định một dạng NATO tay ba của khu vực Indo-Pacific đã chính thức ra đời.
2. Chỉ vài giờ sau đó cùng ngày 16-09-2021, Liên Hiệp Châu Âu công bố chiến lược của mình về vùng Ấn Độ-Thái Bình Dương, khẳng định sự có mặt của mình đối với khu vực này và ý chí thúc đẩy các mối quan hệ với các nước trong vùng, bao gồm cả Đài Loan.
3.
Cùng ngày 16-09-2021 (chênh nhau múi giờ khoảng 10 tiếng) Trung Quốc
chính thức đệ đơn gia nhập Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên
Thái Bình Dương (CPTPP), muốn lấp chỗ trống Mỹ thời Trump bỏ lại, để ăn
miếng giả miếng Mỹ ngay tức khắc trong vấn đề AUKUS. Báo Nhật Nikkei
Asia 18-09-2021 nhận định đây là bước đi nguy hiểm của Trung Quốc nhằm
chia rẽ Nhật-Mỹ, tìm cách thao túng CPTPP, và quyết tranh giành khốc
liệt với Mỹ trong toàn bộ khu vực
Indo-Pacific[1].
4.
Ngày 17-09-2021, ngay lập tức Hội nghị Thượng đỉnh của tổ chức Hợp tác
Thượng Hải (SCO - do Trung-Nga dẫn đầu) họp tại Tajikistan chấp thuận
Iran trở thành thành viên chính thức; ý đồ hình thành phe trục
TQ-Nga-Iran nhằm đối đầu với Mỹ và phương Tây qua việc kết nạp Iran tiến
thêm một bước quan trọng.
Bốn sự kiện quan trọng nêu trên diễn ra dồn dập trong vòng 48 tiếng đồng
hồ - cụ thể là trong vòng ngày 16 và ngày 17 tháng 9 2021 – xác lập thực
tế: Trận địa trung tâm của tranh chấp toàn cầu giữa các thế lực lớn trên
thế giới đã chuyển hẳn về khu vực Indo-Pacific, trận đia Trung Đông chỉ
còn vai trò thứ yếu.
Hiện tượng AUKUS và những phản ứng dây chuyền cho thấy sự vận động của
những mối quan hệ tranh chấp toàn cầu ở thế kỷ XXI (i)
đầy kịch tính, (ii)
đột phá theo kiểu bùng nổ, và
(iii) với vận tốc có thể nói là
gần như cái chớp mắt mà nhân
loại chưa từng được chứng kiến trong lịch sử cận đại (tính từ thế kỷ
XIX) của địa chính trị - địa kinh tế thế giới. Nếu muốn, gọi đấy là sự
vận động của tranh chấp địa chính tri – địa kinh tế ở quy mô toàn cầu
thời cách mạng công nghiệp 4.0. có lẽ không phải là quá lời!
Bốn sự kiện nêu trên tạo ra bước ngoặt của lịch sử quan hệ quốc tế đương
đại, đặt ra cho mọi quốc gia liên quan – trong đó có nước ta với tính
cách là quốc gia giữ vị trí địa đầu của khu vực Đông Nam Á – đòi hỏi
sống còn: Phải xác định rõ chỗ
đứng của mình trong bàn cờ mới này của thế giới, và phải xốc lại chính
mình
để sống kịp và để giành lấy
vị thế mới phải có – sống hay là chết!
Để dễ nhớ, tôi đặt tên cho kết cục những diễn biến quan hệ quốc tế đang
bàn ở đây là bước ngoặt AUKUS.
II
Bước ngoặt AUKUS tích hợp những sự kiện gây ra cho mọi người cảm giác
như đang được xem các thế lực lớn đánh bài với nhau. Khi Mỹ ngả con bài
AUKUS, thì các tay chơi khác lập tức ngả các con bài của mình – cứ như
là có sẵn trong túi áo rút ra vậy!
Sự thật không hoàn toàn như thế. Tất cả đều là những con bài được tính
toán đến giờ phút cuối cùng khi chúng được quật xuống bàn!
Con bài của mỗi tay chơi là sự tính toán trăm
bề và sự vật lộn liên tục nhiều năm, thậm chí hàng thập kỷ trước đó,
không một lúc nào chợp mắt,
cho đến khi những con bài được thi nhau quật liên tiếp xuống bàn, cứ như
là ai cũng sợ mình bị cướp mất cơ hội, hoặc bị lâm vào cảnh
trâu
chậm uống nước đục!
Là người Việt, tôi thực sự vô cùng hổ thẹn thú nhận: Các tay chơi này
không một giây phút nào ngủ
như nước mình… Và sự thật là có một vài phương diện quan trọng, thậm chí
cực kỳ quan trọng, nước mình đã và đang ngủ cả một giai đoạn phát
triển!!! (Quan sát cái thế giới đang sôi sục như vậy, không dưới một lần
tôi thốt lên trong lòng: …Trời ơi
đất nước tôi!..)
Để tiết kiệm thời giờ, tôi cố sưu tầm một số tài liệu tham khảo đính kèm
bài viết này, nói lên quá trình các sự vận động trong quan hệ quốc tế và
những nguyên nhân dẫn đến bước
ngoặt AUKUS, mong bạn đọc tự tìm hiểu.
Dưới đây tôi xin cố nêu lên một số điểm theo tôi đáng quan tâm nhất.
Sự suy yếu của Mỹ và phương Tây cũng như những
thất bại và sai lầm của họ từ nhiều thập kỷ nay (bắt đầu từ thời
Clinton, 1993-2001) trong việc kéo Trung Quốc cùng đi với cả thế giới đã
khiến cho Trung Quốc, với tính cách là đế chế Trung Hoa trên đường phục
hưng, tại Đại hội 18 của ĐCSTQ (2012) cho rẳng thời cơ ngàn năm có một
đã đến với Trung Quốc. Ngay lập tức lãnh đạo Trung Quốc quyết định:
Giành lấy vai trò dẫn đầu thế giới của Mỹ để bá chủ thiên hạ, hoàn thành
mục tiêu này vào lúc CHNDTH 100 tuổi (2049). Mục tiêu trước mắt là hoàn
tất việc độc chiếm và quân sự hoá Biển Đông, sáp nhập Đài Loan, khuất
phục Việt Nam để nắm toàn bộ ASEAN, đẩy lùi / xoá bỏ ảnh hưởng Mỹ ở Đông
Nam Á; đồng thời tận dụng lợi thế áp đảo tại chỗ ở đây và cùng với chiến
lược vành đai – con đường ra
sức thâu tóm thế giới, tạo thế tiếp tục đẩy lui Mỹ ở mọi nơi khác trên
toàn cầu. Từ Đại hội 19 của ĐCSTQ (2017), việc thực hiện những mục tiêu
chiến lược này được tăng tốc chưa từng có – quyết liệt nhất là trên mặt
trận Biển Đông, đồng thời đẩy mạnh tiến công chính trị dưới mọi hình
thức, tuyên bố với cả thế giới mô hình CNXH đặc sắc Trung Quốc là điều
mà các nước trên thế giới ngày nay nên có để thay thế thể chế dân chủ đã
lỗi thời, ủng hộ hoặc cứu vớt các chế độ độc tài, xuất khẩu mô hình thể
chế toàn trị... Ngay trong nội bộ quốc gia, ĐCSTQ nhấn mạnh phải đẩy
mạnh đấu tranh chống lại những giá trị phổ quát của nhân loại để trung
thành với CNXH đặc sắc Trung Quốc, phải khuếch trương và xuất khẩu mô
hình phát triển của Trung Quốc ra thế giới (thực chất đấy là mô hình
phát triển của chủ nghĩa tư bản nhà nước kiểu Trung Quốc thời đế chế
Trung Hoa trên đường phục hưng). Khi đại dịch covid 19 xảy ra, nhiều
nước – trước hết là Mỹ - lao đao, Trung Quốc đẩy mạnh ngoại giao vaccine
và ngoại giao chiến lang, vừa thao túng vừa uy hiếp các nước, đồng thời
lấp liếm vấn đề virus Vũ Hán. Tận dụng việc Mỹ rút quân rất vụng về ra
khỏi Afghanistan, ngày 28-07-2021 Vương Nghị tiếp đại diện Taliban tại
Thiên Tân, mở ra việc Trung Quốc hoàn toàn lấp chỗ trống của Mỹ ở
Afghanistan. Sự kiện ngưu tầm ngưu mã tầm mã này gây ra nhiều lo ngại
cho cả thế giới. Ngay sau đó chủ tịch Uỷ ban Châu Âu von der Leyen đã
phải lên tiếng cảnh báo: EU đang phải đối mặt với những nguy cơ khủng bố
mới từ Trung Á… Ngày 15-09-2021 – nghĩa là chỉ 3 ngày sau khi đi thăm VN
về, bộ trưởng Bộ quốc phòng Nhật
Nobuo Kishi
tuyên bố Nhật đã vạch ra làn ranh đỏ bảo vệ bằng mọi giá hải phận Nhật ở
biển Hoa Đông tính từ đảo Senkaku trở lên, và tuyên bố Nhật có lợi ích
gìn giữ hoà bình thông thương hàng hải quốc tế liên quan đến Đài Loan…
(8 tháng đầu năm 2021 tầu chiến Trung Quốc đã có tới gần một nghìn lượt
tầu xâm phạm hải phận Nhật ở Hoa Đông, riêng trong tháng 8-2021 là 88
lần!). Có thể đoán chắc khi tuyên bố như vậy,
Nobuo Kishi có lẽ không thể biết chỉ vài chục
giờ sau đó (tính theo múi giờ là khoảng 30 giờ) AUKUS được khai sinh!
(Bởi vì Pháp có nhiều liên can quan trọng đến chủ đề AUKUS mà còn bị cho
ra rìa và bị bất ngờ!). Vậy là tham gia vào cái thế giới quyết liệt này
chẳng có ai ngủ cả!
Có thể nói toàn bộ những bước đi nói trên cho thấy phía Trung Quốc đã
vung tay quá trán và ngày càng nguy hiểm. Trong khi đó EU nói chung, các
thành viên quan trọng như Đức và Pháp nói riêng, cứ chung chiêng giữa
dòng mãi trong đối kháng mất còn
Mỹ - Trung. Trong thực tiễn của đời sống kinh tế không hiếm những hiện
tượng các tập đoàn kinh tế của Đức và Pháp bắt cá hai tay giữa đối kháng
Mỹ-Trung[2].
Dễ hiểu, vì sao tuyên bố của thượng định G7 tại Cornwall (Anh,
12-06-2021) và thượng đỉnh NATO ở Bruxells (14-06-2021) phần nói về
Trung Quốc quá mờ nhạt…
Riêng về Úc, cần nhấn mạnh áp lực của Trung Quốc đối với Úc đã lên tới
đỉnh điểm: Quan hệ Trung Quốc-Úc 20 năm thì 10 năm cuối cùng là sự can
thiệp thô bạo của Trung Quốc vào nội trị Úc, sự lũng đoạn kinh tế Úc quá
mức có thể chịu đựng, cảng Darwin cho Trung Quốc thuê đang dần dần trở
thành căn cứ hải quân của Trung Quốc tại đây uy hiếp trực tiếp ngay nước
Úc... Trong khi đó hợp đồng Úc mua tầu ngầm Pháp 60 tỷ Euro chủ yếu chỉ
là một hợp đồng mua vũ khí và không góp phần được bao nhiêu vào bảo vệ
an ninh của Úc, chưa nói đến công nghệ chạy điện diesel không thể đáp
ứng yêu cầu quốc phòng của Úc trong tình hình mới. Thủ tướng Úc Scott
Morrison nói rõ: Sự lựa chọn AUKUS của Úc là toàn diện, lâu dài và quyết
định, Úc phải đặt lợi ích quốc gia của mình là trên hết! Do đó việc Úc
loại Pháp là có thể hiểu được, Pháp giận dữ thế nào cũng đành lòng. Sự
sàng lọc của cuộc sống thế giới hôm nay thật vô cùng phũ phàng – dù ở
đây là đế chế Pháp gạo cội, dù Pháp là đồng minh không thể thiếu của Mỹ
ở châu Âu…
Anh có động cơ chính trị lập ra AUKUS có lẽ không kém phần quyết liệt so
với Úc và Mỹ. Việc Anh gần như bằng mọi giá phải tiến hành Brexit là do
sự năng động của Anh không thể chịu đựng nổi cái trì trệ lùng nhùng của
tập thể EU. Do đó AUKUS là một liên minh mới lý tưởng đối với Anh trong
cái thế giới không một ai có thể đơn thương độc mã này. Hơn nữa trung
tâm phát triển năng động của kinh tế thế giới đã chuyển hẳn sang khu vực
Indo-Pacific, rất đáng là đất mới để Anh thông qua liên minh AUKUS dụng
võ nuôi những ước vọng toàn cầu của mình.
Đương nhiên AUKUS không thể tránh được những trở ngại và thách thức rất
nhiều chiều từ nhiều quốc gia khác nhau, như bất kể liên minh mới nào ra
đời cũng phải đối mặt. Song cuộc sống và thời gian sẽ dần dần “giàn xếp”
tất cả theo xu thế vận động của lịch sử: Thuận theo thì cùng phát triển,
hoặc không thuận theo thì bị loại bỏ không thương tiếc.
Cần đặc biệt lưu ý là sự xuất hiện của AUKUS sẽ mở đầu một cuộc chạy đua
vũ trang quyết liệt chưa từng có, và hiện tượng này cần được xem là hệ
quả chứ không phải là nguyên nhân. Nguyên nhân chính là ngân sách quốc
phòng hàng thập kỷ nay của Trung Quốc tăng 2 con số, đưa Trung Quốc gần
như từ số không (với nghĩa không đáng lưu ý) trong hải quân, hiện nay
trở thành quốc gia có lượng tầu chiến đông nhất thế giới
(vượt Mỹ),
có 3 hàng không mẫu hạm và khoảng 1 tá tầu ngầm chạy bằng năng lượng
hạt nhân;
Trung Quốc
đồng thời
là quốc gia có vũ khí
hạt nhân.
Vì vậy AUKUS là cần thiết: Lấy độc trị độc!
AUKUS sẽ có tác động đẩy nhanh việc hình thành QUAD, kích hoạt mạnh mẽ
nhóm “Five eyes”, và khiến những quốc gia trên Biển Đông đang bị Trung
Quốc uy hiếp trực tiếp sẽ can đảm hơn – tất cả đang tạo nên một triển
vọng: Nếu Trung Quốc gieo gió, sẽ phải gặt bão!
Rất đau lòng, nhưng có một sự thật khủng khiếp
của thực tiễn vượt lên mọi đạo và lý:
Chiến tranh thế giới III cho đến nay
sở dĩ
chưa nổ ra, có phần nào là do sự răn đe của 2 quả bom
hạt nhân
ném xuống Hiroshima và Nagasaki vào
lúc chiến tranh thế giới II
chỉ còn vài ngày là kết thúc.
Hôm nay cần phải nhìn nhận thực tiễn khủng khiếp này với tầt cả khía
cạnh nguy hiểm của nó trong tình hình Biển Đông. Bởi vì có rất nhiều
nguyên nhân đối kháng chiến lược đang biến Biển Đông thành cái vạc lửa
chiến tranh chờ sẵn, hay là đang tạo ra ở đây vùng ươm ngọn nấm hạt
nhân! Hơn nữa, nếu một khi các đối thủ rơi vào trường hợp phải xử lý
nhau bằng chiến tranh, họ thường
trước hết
bằng mọi cách đưa chiến tranh vào đất nước bên thứ ba, hoặc tiến hành
các cuộc chiến tranh uỷ nhiệm, hoặc kiếm các con dê tế thần để đổi chác
với nhau… Và những kịch bản này thường dễ xảy ra nhất, và thường là lối
thoát khả dĩ nhất giữa họ với nhau, trước khi họ phải tính đến xử lý
nhau bằng chiến tranh lớn…
Xin đừng lúc nào quên:
Gần hết nửa sau thế kỷ XX Việt Nam là nạn nhân đã từng nếm đủ loại các
bài học cay đắng này!
Không có một sự van xin nào, không có một cái mũ ni che tai nào có thể
giúp nước ta qua khỏi sự mua bán, đổi chác, hoặc thoát được những thủ
đoạn bẩn thỉu khác thế thân nước ta cho những mưu ác của họ!
Cục diện quốc tế và khu vực rất quyết liệt hôm nay như nêu trên chỉ dành
cho nước ta sự lựa chọn duy nhất như nước ta đã từng phải lựa chọn qua 4
cuộc kháng chiến cứu nước trong gần hết nửa sau thế kỷ XX: Nước ta phải
bằng tất cả ý chí và nghị lực của mình tự đứng lên quyết định vận mệnh
của nước mình! Nghĩa là không muốn làm đe, thì phải đứng lên làm búa:
Đừng cam chịu thân phận làm quân
cờ hay con mồi cho thiên hạ nữa! Phải quyết đứng lên tự mình làm bằng
được vai trò đối tác chiến lược mà hoà bình, hợp tác và phát triển của
khu vực Đông Nam Á này và Biển Đông hiện nay không thể thiếu!
III
Thế nhưng vấn đề “đối tác chiến lược” của nước ta hiện nay như thế nào?
Cho đến nay Việt Nam có 3 đối tác chiến lược và toàn diện là Trung Quốc,
Nga và Ấn Độ, có 12 đối tác chiến lược là 5 nước ASEAN, và 7 nước khác
là Nhật, Pháp, Anh, Ý, Tây-ban-nha, Hàn Quốc và Úc. Mỹ cho đến nay mới
chỉ được nhận là đối tác quan
trọng hàng đầu; trong chuyến thăm của phó tổng thống Kamala Harris
(08-2021) phía Mỹ đề nghị ta nâng lên thành đối tác chiến lược nhưng
chưa thành, vì phía ta ngại Trung Quốc[3].
Thoạt nhìn, có thể nói danh sách các đối tác nói trên cho thấy Việt Nam
có vị thế rất đẹp, không dễ gì nước nào cũng có được. Song rất tiếc có
nhiều trường hợp hữu danh vô thực – không phải vì nước ta nghèo hay
thiếu tiềm lực, mà trước hết vì phía ta chưa xây dựng được cho mình
đường lối đối ngoại phát huy được vị thế này của quốc gia, không có một
nền nội trị vững mạnh làm nền tảng, cách làm còn cũ kỹ, không ít trường
hợp còn nặng về ngoại giao đi xin! Thiếu sót lớn nhất là ta đi xin các
nước bạn chấp nhận với ta mối
quan hệ đối tác chiến lược của nhau, nhưng tự chính mình phía ta lại chỉ
làm được những việc của đối tác bình thường
hoặc dưới bình thường trong thực
tế, còn tầm quan trọng chiến lược chỉ có ý nghĩa ở cửa miệng – nghĩa là
chỉ để tâng bốc hay nói ngoại giao với nhau.
Tồn tại lớn nhất
mang tính sống còn đối với an ninh và phát triển của đất nước ta chưa
khắc phục được là: Cho đến nay nước ta vẫn chưa xây dựng thành công mối
quan hệ đối tác chiến lược với đúng nghĩa với
2 đối tác quan trọng nhất và không thể thiếu đối với ta (và cũng là quan
trọng nhất đối với thế giới) là Trung Quốc và Mỹ.
Mà nguyên nhân chủ yếu và trước hết của tồn tại này là chính bản thân
nước ta không / chưa có phẩm chất và bản lĩnh là đối tác chiến lược! Xin
tập trung trí tuệ và nghị lực cả nước bàn giải quyết tồn tại gốc này –
nếu làm được, những mối quan hệ đối tác chiến lược với các nước khác
cũng sẽ xuôn xẻ.
Trước hết về mối quan hệ đối tác chiến lược và toàn diện giữa ta và
Trung Quốc:
Thực chất đây là mối quan hệ giữa một bên
Trung Quốc là nước bá quyền,
và một bên Việt Nam là nước đối
tượng để khuất phục cho thực hiện mục tiêu bá chủ toàn cầu của Trung
Quốc như đã điểm trong phần II bên trên. Mối quan hệ này mấy chục năm
nay đã biến nước ta thành kẻ lệ
thuộc chiến lược và toàn diện vào Trung Quốc, đất nước ta phải chịu
sống nhiều bề cay đắng, lãnh thổ và biển đảo của nước ta bị xâm phạm,
con đường phát triển của nước ta bị kìm hãm. Xin miễn cho tôi phải đi
vào chi tiết, vì cả nước ta ai là người không biết thảm trạng vô cùng
đau lòng của mối quan hệ song phương Việt - Trung này?![4]
Tình hình cực chẳng đã, đến mức trong thư của tôi ngày 28-10-2010 gửi Uỷ
viên BCT ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng trước khi ông được bầu là Tổng bí thư
ĐCSVN khoá XI, tôi đã phải lưu ý ông và toàn thể Bộ Chính trị đương chức
là trên thực tế VN đã trở thành một chư hầu kiểu mới của TQ. Trong thư
này tôi khẩn thiết yêu cầu Bộ Chính trị phải đảm nhiệm vai trò một Trần
Thủ Độ tập thể cứu đất nước ra khỏi thảm trạng này! Đấy không phải là
thư duy nhất, và tôi không nhớ hết đã viết bao nhiêu thư như vậy cho BCT
về những vấn đề khác nhau trong mối quan hệ Việt – Trung.
Tại đây xin chốt lại một điều:
Trong
nhiệm vụ xây dựng các mối quan hệ đối tác chiến lược với các nước bạn bè
trên thế giới, việc đầu tiên VN phải làm bây giờ là phải xây dựng lại
cho chính mình có phẩm cách và bản lĩnh là một đối tác chiến lược, trên
cơ sở này thoát khỏi thân phận là kẻ lệ thuộc chiến lược và toàn diện
vào Trung Quốc, xác lập lại quan hệ hai nước đúng với tinh thần là đối
tác chiến lược và toàn diện của nhau! Làm được việc này, sẽ mở đường cho
thực hiện mọi việc khác.
Để bàn tiếp, tôi xin phép nói mộc mạc đôi điều theo hiểu biết của mình
về hiện trạng mối quan hệ tay ba Mỹ - Việt Nam – Trung Quốc: Đấy là một
anh chàng Việt Nam có hai tay và
một chân đã đặt lên phía Trung Quốc – vì theo ngôn ngữ chính thức đây là
đối tác chiến lược và toàn diện, còn lại một chân được đặt lên phía Mỹ -
vì theo ngôn ngữ chính thức đây là mối quan hệ quan trọng hàng đầu!..
Bây giờ muốn cả Trung Quốc và Mỹ đều là đối tác chiến lược của ta thì sẽ
chia đều cho mỗi bên một tay và một chân hay sao? Chia đều cái ta có cho
mỗi bên như thế, nhưng bản thân ta ở giữa hiện nay vẫn giữ mình nguyên
vẹn là một miếng da lừa cho 2 bên Mỹ và Trung thi nhau giằng xé, liệu có
ích gì, hay chỉ tổ gây thêm hại?! Vì thế tôi kiến nghị không chia đều
chân tay cho bên nào cả, mà trước hết phải vứt bỏ thân phận miếng da lừa
lệ thuộc, để đứng thẳng lên làm người có phẩm chất và bản lĩnh tự quyết
định lấy vận mệnh của chính mình.
Đặt vấn đề như vậy có nghĩa
trước tiên cả nước và mỗi người sẽ phải tự thay đổi quyết liệt chính bản
thân mình trở thành người có phẩm chất và bản lĩnh tự quyết định lấy vận
mệnh của đất nước mình. Đấy là một sự thay đổi đến mức lột xác, gian khó
đến tận cùng, có thể tìm thấy ví dụ trong tự nhiên như một con sâu phải
trải qua quá trình biến thành nhộng để cuối cùng lột xác thành con bướm,
nghĩa là từ miếng da lừa với thân phận lệ thuộc mấy chục năm nay, bây
giờ lột xác để trở thành con người với đúng nghĩa, để đi vào một thế
giới hoàn toàn mới – cụ thể ở đây là cái thế giới sau bước ngoặt AUKUS.
Tiến hành cải cách chính trị đổi đời đất nước để xây dựng nên một dân
tộc Việt Nam trưởng thành – như tôi đã chính thức đề nghị nhiều lần với
lãnh đạo ĐCSVN qua các kỳ ĐH Đảng khác nhau – chính là con đường lột xác
nước ta phải đi! Có một dân tộc Việt Nam trưởng thành, đất nước sẽ có
tất cả. Không làm được như vậy, nước ta sẽ chỉ là thân phận con sâu cho
người ta xéo chết, hoặc là con mồi cho đủ loại chim muông cóc nhái…
Trong những kiến nghị gửi đến các ĐH Đảng gần đây, tôi đã trình bầy suy
nghĩ của mình về nội dung, bước đi và phương thức tiến hành cuộc cải
cách chính trị đổi đời này, ĐCSVN đang có trong tay những điều kiện lý
tưởng để tiến hành cuộc cải cách vỹ đại này mà cả nước đòi hỏi – chỉ còn
thiếu ý chí thực hiện.., xin được miễn nhắc lại tại đây.
Nhìn vào những thách thức nước ta hôm nay phải đối mặt trong cái thế
giới sau bước ngoặt AUKUS, tôi liên hệ đến nước Việt Nam Dân Chủ Cộng
Hoà thời trứng nước. Những khó khăn thách thức hôm nay thấm gì! Hồi ấy
còn chưa có phe XHCN, CHNDTH còn chưa ra đời, thực dân Pháp và Tầu Tưởng
Giới Thạch tìm mọi cách nuốt chửng VNDCCH trứng nước và bơ vơ một mình
nhưng không làm nổi. VNDCCH chẳng những trơ trơ đứng vững mà còn tiến
hành kháng chiến chống pháp thành công… Các thế hệ lãnh đạo gần đây của
ĐCSVN hình như quên hoặc hầu như không biết đến giai đoạn cách mạng hào
hùng này và những bài học quý giá hôm nay vẫn còn nguyên giá trị… Và có
lẽ vì vậy, hôm nay họ càng không thể hiểu
những giá trị nền tảng của vấn đề
dân tộc và vấn đề dân chủ - thể hiện trong Tuyên ngôn Độc lập và
trong Hiến pháp 1946 – đã dựng lên ý chí quyết chiến và quyết thắng, đã
giải phóng trí tuệ và sức mạnh của toàn dân tộc để giành thắng lợi vẻ
vang cho kháng chiến. Những giá trị nền tảng này của vấn đề dân tộc và
dân chủ chính là cái gốc, là cốt lõi trong tư tưởng Hồ Chí Minh, là cái
dỹ bất biến ứng vạn biến đã đoàn kết và dẫn dắt nhân dân ta trên suốt
chặng đường giành lại độc lập thống nhất cho đất nước hôm nay.
Vấn đề Trung Quốc của thế giới hôm nay là: Trung Quốc + virus corona +
Taliban. Trong cái thế giới sau bước ngoặt AUKUS Trung Quốc
quyết giương cao ngọn cờ CNXH
đặc sắc Trung Quốc để bình thiên hạ, thách thức cả nhân loại tiến bộ
phải đối mặt.
VN không có yêu cầu bình thiên hạ. Song bối cảnh của địa chính trị và
địa kinh tế toàn cầu cũng như của khu vực trong thế giới sau bước ngoặt
AUKUS
cho dù cục diện thế giới sắp tới sẽ xoay vần như thế nào hay tiến triển
theo hướng nào,
thực tế khách quan của đối kháng Mỹ - Trung đòi hỏi nước ta phải tự mình
phải vươn lên vứt bỏ thân phận miếng da lừa lệ thuộc đeo bám đất nước
mấy chục năm nay rồi, để tự quyết định lấy vận mệnh của chính mình,
để có phẩm cách và bản lĩnh xây
dựng thành công mối quan hệ đối tác chiến lược với đúng nghĩa với cả
Trung Quốc và Mỹ.
Có một con đường như thế, nước ta phải lựa chọn như thế, và nếu ta là
chính ta sẽ hoàn toàn có thể chọn được! Đấy là con đường duy nhất để
Việt Nam bảo vệ thành công an ninh và phát triển của quốc gia mình, đồng
thời cho phép Việt Namthực hiện nghĩa vụ không thể thoái thác của mình
là quốc gia ở vị trí địa đầu đối với hoà bình, hợp tác và phát triển của
khu vực Đông Nam Á. Vì những lẽ nêu trên, ĐCSVN nắm trong tay mọi quyền lực của đất nước nên có trách nhiệm ràng buộc phải đứng lên thay đổi chính mình trước để trở thành đảng của dân tộc và của dân chủ, phải dựa hẳn vào nhân dân để thay đổi bằng được chính mình, để có phẩm chất và khả năng phát huy những giá trị nền tảng của v/đ dân tộc và v/đ dân chủ, quyết tâm phát huy sức mạnh của một dân tộc trưởng thành, giành về cho nước ta vị thế là đối tác chiến lược phải có trong thế giới hôm nay. Sức mạnh của những giá trị nền tảng trong vấn đề dân tộc và dân chủ của một dân tộc trưởng thành sẽ là yếu tố bất biến để nhân dân ta dấn thân giành thắng lợi cho Tổ quốc trong mọi tình huống./.
Hà Nội – Võng Thị, ngày 23-09-2021
Vĩ Thanh (24-9-2021)
Tôi bắt đầu viết bài này dạng đêm 21-09
(sau khi mất ba hay bốn ngày chỉ để xoá đi xoá lại 2 hay 3 tiêu đề khác
nhau tôi muốn lựa chọn), song bài chủ yếu được viết xong trong ngày
22-09-2021, cứ như là một ai đó cầm tay tôi gõ xuống bàn phím vậy, kể cả
ý tứ và bố cục của bài! Thật ra là ý tứ của bài đã được nung nấu trong
mạch suy nghĩ chung của tôi từ lâu, song AUKUS đã giúp tôi lựa chọn được
tiêu đề cho bài mà tôi chấp thuận được. Và đúng là một cú hích,
tôi ngồi vào bàn phím gõ một mạch, không chần chừ được nữa. Sáng nay,
24-09-2021, sau khi đọc xong một lần nữa bài mà anh để chậm lại một ngày
này, một bạn cùng nghề ngoại giao nhưng ít tuổi hơn tôi một con giáp -
vốn là đại sứ ở một nước Tây Âu, vì phải giãn cách do covid 19 nên đành
nói chuyện với tôi qua mobile chung quanh chuyện AUKUS hơn một giờ đồng
hồ, câu chuyên đụng tới quyền lực mềm của TQ và bản lĩnh của Việt Nam.
Tôi phải nói thực với bạn mình: Chúng ta hiểu bao nhiêu về 2 chủ đề này
cũng không đủ đâu, tốt nhất là chúng ta phải mở lòng để cuộc sống
dạy chúng ta tiếp, dạy liên tục, và không ngừng, miễn là chúng ta
đừng lúc nào quên học. Bạn tôi đòi dẫn chứng, tôi kể ra 2 sự việc
với điều kiện bạn phải đem ra so đo chuyện kể với tầm suy nghĩ trong
thâm tâm của mình.
Chuyện thứ
nhất: Quyền lực mềm - Mục tiêu
biện minh cho biện pháp – thời Xuân Thu chiến Quốc: Chuyện kể rằng: Kinh Kha (người nước Vệ) được thái tử Đan (nước Yên) trọng
dụng, giao cho nhiệm vụ ám sát Tần Thuỷ Hoàng (xem sử ký của Tư Mã
Thiên). Trước khi lên đường hành sự, Kinh Kha được thái tử Đan mở đại
tiệc trọng đãi. Trong buổi tiệc có một mỹ nữ hát và múa làm Kinh Kha
ngây ngất, nhất là hai bàn tay múa rất đẹp của nàng… Kinh Kha không nén
được cảm xúc, buột miệng khen với tất cả tâm can mình… Trước khi đặt
chân vào đất của Tần Thuỷ Hoàng, người tiễn Kinh Kha trao một gói được
gọi là lưu niệm quý, do chính thái tử Đan đích thân đề tặng. Kinh Kha mở
ra… và đấy là đôi bàn tay của mỹ nữ… … … Lúc hành sự dù bị bại lộ,
nhưng Kinh Kha vẫn tìm mọi cách thực hiện đến cùng nhiệm vụ được giao
của mình, cho đến lúc bị quân nhà Tần phanh thây giết chết - vì Kinh Kha
không còn đường nào khác.
[Đương nhiên, đây chỉ là câu chuyện của văn học, thời điểm của cốt
truyện cách đây mấy nghìn năm rồi, truyện được viết khoảng thế kỷ 14.
Song văn học này phản ánh sinh động văn hoá Trung Quốc, cái nền của tư
duy Trung Quốc cho đến hôm nay... Toàn bộ bộ “Xuân Thu Chiến Quốc” có
nhiều chuyện phi thường như thế… Tôi đọc “Xuân Thu Chiến Quốc” trong tủ sách của bố
mẹ mình, hồi tôi đang học élémentaire – lớp 3 bây giờ - song chuyện Kinh
Kha như bị ấn vào đầu, nên tôi không quên được.]
Chuyện thứ
hai - bản lĩnh Việt Nam: Đêm 22-09-2021, viết xong bài về
AUKUS. tôi giải lao bằng cách xem trận đấu vòng 1/8 Việt Nam
- Nga của World Cup Futsal 2021 để chọn 8 đội vào tứ kết. Ở thời điểm
này đội tuyển Việt Nam xếp hạng 34 thế giới, Nga là đương kim á quân.
Ở châu Á ngoài Việt Nam chỉ còn Nhật và Thái Lan đi tới được vòng
1/8 này, Do sự chênh lệch quá lớn giữa hai bên Nga-Việt Nam cả về
thể chất (Nga cao to hơn ta nhiều) và kỹ năng của cầu thủ, việc đương
kim á quân Nga sẽ thắng tuyển Việt Nam coi như chuyện đã bỏ sẵn trong
túi! Tuy nhiên, Nga tung hết vở áp đảo trong hiệp 1, song bị dẫn
trước 1-0, mãi tới cuối hiệp 1 Nga mới thắng lại ta 2-1. Sang hiệp
2 Nga thắng tiếp thành 3-1. Còn 1/3 thời gian của hiệp 2 (7 phút), tuyển
Việt Nam quyết định chơi power-play (nghĩa là bỏ trống goal, vai thủ môn
cũng phải xông trận), ta thắng thêm thành 2-3, và đôi ba lần xuýt nữa
làm được 3-3 cho Việt Nam! Nga tìm mọi cách xoay sở, nhưng kết thúc vẫn
chỉ giữ nguyên được tỷ số 3-2 và đây là điều tuyển Nga không ngờ, ông
bầu của Nga thú nhận như vậy! [Ở vòng này Nhật thua Brazil 2-4, TL thua
Kajaskstan 0-7]. Nguyên nhân thành tích 2-3 của Việt Nam là: (1) cầu thủ
Việt Nam tâm lý thép, bất chấp mọi va đập và lấn át của đối phương, luôn
bị đối phương cướp mất bóng, bất chấp bị đối phương dẫn trước, (2) giữ
nghiêm ngặt chiến thuật và đấu pháp đã được tính toán và xác định
trước từ đầu cho đến hết trận đấu, (3) khoảng thời gian cuối cùng quyết
định sáng suốt: đem hết tổng lực chơi power-play theo chiến thuật
định trước! Xem đấu bóng, tôi cứ ước ao cả nước mình là một đội tuyển
như thế!
Tài liệu tham khảo:
1.
Nguyễn Trung: Vài
suy nghĩ sau sự kiện Kabul -
http://www.viet-studies.net/NguyenTrung/NguyenTrung_SuyNghiSauKabul.html
2.
Nguyễn Trung,
“Kiến nghị về Đại hội XIII”
http://www.viet-studies.net/NguyenTrung/NguyenTrung_KienNghiDaiHoiXIII.pdf
3.
Hoàng Anh Tuấn:
Mười điều rút ra từ sự ra đời của Liên minh AUKUS –
http://nghiencuuquocte.org/2021/09/19/muoi-dieu-rut-ra-tu-su-ra-doi-cua-lien-minh-aukus/
4.
The Taiwan Temptation -
Why Beijing Might Resort to Force
-
By Oriana
Skylar Mastro
- July/August 2021
5.
THE CCP'S NEXT CENTURY Expanding economic control, digital governance
and national security
https://merics.org/sites/default/files/2021-07/MERICSPapersOnChinaCCP100_3_1.pdf
[1]Tham
khảo:
NikkeiAsia 18-09-2021- “Analysis:
China's CPTPP bid is curveball aimed at splitting U.S. and Japan”
https://asia.nikkei.com/Economy/Trade/Analysis-China-s-CPTPP-bid-is-curveball-aimed-at-splitting-U.S.-and-Japan
[2]
Ví dụ:
Trong một cuộc phỏng vấn ở Đức cho báo Die Welt (Thế giới), do
hãng Infratest Dimap thực hiện tháng 12-2020 cho thấy: Chỉ có
17% người Đức ủng hộ việc đứng về phía Mỹ trong đối kháng Mỹ -
Trung, khoảng trên 70% còn lại giữ thái độ trung lập. Ở hầu hết
các nước thành viên khác của EU cũng có những hiện tượng tương
tự. Đức là quốc gia dẫn đầu của EU trong làm ăn lớn nhất và lâu
đời nhất với TQ.
[3]
Phải nói phía Trung Quốc có nhiều hoạt động ngoại giao rất tiểu
nhân và bỉ ổi kiềm chế VN nhân chuyến thăm này của bà Harris.
[4]
Tìm xem những tổng kết của tôi về quan hệ Việt – Trung nêu trong
các kiến nghị gửi các Đại hội của ĐCSVN – gần đây nhất là các
Đại hội XI, XII và XIII.
|